Editor: Qin Zồ
“Minh Nhuận, hắn ta…” Câu sau bị ta nuốt vào bụng, bỗng dưng ta có chút kinh sợ. Lúc này Minh Nhuận đang cầm lấy tay ta, vẻ căng thẳng hiện rõ giữa lông mày, cho dù ta với Minh Nhuận giao tình không tệ, nhưng vẻ lo lắng này không giống tình bằng hữu.
Minh Nhuận nói trong lòng y đã có người thương, nhưng sắc mặt hôm nay là thế nào?
Ta theo bản năng rút tay về, giấu trong tay áo, khẽ nói: “Không sao đâu, chỉ hơi nóng thôi, lát nữa hồi phủ ta tìm thuốc bôi là được rồi.” Ta ho mấy tiếng, “Chỉ tiếc đã để Ôn Phàm chạy thoát.”
Minh Nhuận nói: “Xin công chúa yên tâm, ta chắc chắn sẽ bắt hắn quay về.”
Ta mất tự nhiên đáp một tiếng.
Sau đó Minh Nhuận cùng lên xe ngựa với ta, có lẽ vì lí do vừa nãy mà trong lòng ta thấy xấu hổ, nên ngồi trên xe ngựa nhìn Minh Nhuận thì không được, mà không nhìn y thì cũng không được, cuối cùng gục mặt xuống không nói lời nào.
Minh Nhuận hỏi ta: “Có đau lắm không?”
Ta lắc đầu, “Không có.”
Minh Nhuận lại nói: “Trong Thúy Minh Sơn Trang có không ít thuốc trị thương tốt nhất, đợi khi đến Thúy Minh Sơn Trang ta sẽ sai người đem đến cho công chúa nhé?”
“Trong phủ công chúa cũng có không ít thuốc tốt, không cần phiền thế đâu.”
Ta nói chuyện vô cùng khách sáo với Minh Nhuận, nói thật, ta thật sự hi vọng vừa rồi là mình nhìn nhầm, ta khó gặp được một bằng hữu có thể chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trung-hoan/2199216/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.