"Anh...anh không được làm như thế đối với tôi". Cô vẫn không chút hoảng loạn nào, Âu Dương Thế Khanh nhẹ nhàng cởi cúc tay áo sơ mi của mình ra. Từ tốn đến mức có thể nhất.
Dù sao đêm nay thập lục cũng sẽ thuộc về anh.
Biết mình không còn đường lùi. Cô nhất định thà chết cũng sẽ không để anh lăng nhục chà đạp cô! Cô lấy chiếc bình sứ trên kệ ném vào cửa.
Rầm!!
Các mảnh vỡ thi nhau rơi xuống, liền nhặt lấy một cái, thẳng tay đâm vào bụng mình không một chút do dự! Như vậy chỉ có cơn đau mới làm cô vơi đi cảm giác khó chịu trong người, cơn đau làm thoải mái hơn. Đâm liên tiếp vào bản thân mình vài nhát. Vết thương mới cũ nhanh chóng chảy máu.
Anh nhíu mày nhìn thập lục, tại sao lại vẫn muốn làm tổn thương mình như vậy, ở lại đây không tốt hay sao?
"Âu Dương Thế Khanh! Tôi hôm nay thà chết cũng sẽ rời khỏi nơi này". Ánh mắt cô đầy kiên định.
Anh bước lại gần cô. "Hiện tại em vốn không phải là đối thủ của tôi." Anh tóm lấy tay thập lục. Bẻ ngược về sau. "Làm người phụ nữ của tôi".
"Cút". Cô dùng sức đẩy anh ra nhưng do thuốc khống chế khi được anh ôm, cảm thấy ngứa ngáy vô cùng.
"Có phải rất khó chịu không?". Anh ngậm lấy vành tai của cô. "Thơm thật. Em biết anh muốn em đến điên rồi không". Nói rồi anh ta luồn từ từ vào eo thon nhỏ này.
"Ưm". Thật thoải mái!!! Không được. Cố gắng tỉnh táo lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615749/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.