"Không thể...nhưng chỉ cần anh muốn tôi...tôi sẽ... đáp ứng".
"Được rồi. Hợp tác một chút...". Hắn chỉ ra ngoài cửa, Ina nhìn theo thì thấy một bóng người lấp ló. "Kêu lớn lên".
Ina chớp mắt nhìn hắn, chỉ thấy không có động tác gì nữa.
"A...đừng mà". Ina bị hắn sờ mó thì liền hiểu ý.
Bóng người ngoài kia đứng ở đó nghe hết tất cả, bà ta chính là người bên cạnh thiếu chủ bao năm nay. Thấy mọi cảnh hành hạ này thì vội vàng về thông báo cho thiếu chủ biết.
Thấy người đã đi, hắn liền đứng dậy. "Tự đứng được không".
"Tôi....". Ina cử động một chút thôi thì cũng ê ẩm. Nên đành lắc đầu. Thấy vậy hắn đỡ lấy Ina lên giường, hơi tách chân của Ina ra một chút để xem nơi đó.
"Tôi...".
Hắn không nói gì, thoát cho mình một chiếc quần rồi lấy một lọ thuốc đi đến, Ina lấy chăn quấn người mình lại.
"Thoa thuốc đi, rồi tự về". Hắn đặt lên tay cô ta
Ina nhìn lọ thuốc trong mình mà không hiểu gì, nhưng mà kêu tự thoa thuốc thì làm sao được? Cho nên muốn nhờ hắn giúp mình.
"Giúp tôi...được không". Động tác mặc áo của hắn cũng dường lại, hơi nhíu mày, nhưng nhìn ra ngoài cửa thì thấy người đó vẫn trở lại.
"Khôn hồn thì nghe lời tao, để tao chơi chán thì sẽ tha cho mày". Hắn nói nhưng vẫn giúp Ina thoa thuốc vào nơi đó.
Cốc cốc.
"Trần Thăng, thiếu chủ bảo ngươi đến". Người bên ngoài nói, là giọng của Nam Kha.
"Được....aaa".
Ina cũng rên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615743/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.