Nằm ngủ hơn ba chiều thì mới tỉnh lại.
Khi đó nhìn sang thấy Minh Hoàng Lễ đang ngủ! Lại còn ôm cô?
Hừ! Tuyết Thanh chán ghét bỏ tay Minh Hoàng Lễ ra khỏi người mình.
Đói chết luôn luôn rồi. Cô mím môi nhìn anh. Rồi chọt chọt hông anh một cái.
Anh vẫn không tỉnh lại!
Cái tên này định bỏ đói cô chết luôn hả?
Hừ!!!
Cô mệt quá nên không thèm quan tâm nữa. Để chết đói luôn đi, vậy mà nói vị hôn phu á.
Thật ra anh vốn không ngủ nhưng khi thấy cô tỉnh lại còn chọt chọt hông anh nữa. Anh muốn nằm im để xem cô làm gì?
Nhưng cô lại không có động tĩnh gì cả!
Cô xoa xoa bụng mình. Đói quá mà!
"Em đói rồi sao bé yêu ". Anh sợ cô đói nên mới thôi chọc cô nữa.
"Vâng! Đói chết luôn rồi nè". Giờ mới chịu dậy!! Sao không ngủ nữa đi, bỏ mặt cô luôn đi. Hừ hừ
Thấy không vui lại còn than đói sắp chết anh cười cười. Đỡ cô ngồi dậy.
Đưa cô đi xuống nhà để ăn, anh vẫn bế cô đi xuống nhưng không anh lại nhìn thấy các anh em của anh ở đây!
"..." Minh Hoàng Lễ!
"..." anh em của anh!
Đẹp quá!
Cô nhìn họ! Họ lại nhìn cô!! Ai thế nhỉ?
Sao cứ nhìn coi hoài vậy? Hay là đến đây để bắt nạt cô!
Hu hu. Sợ quá đi thôi.
Tuyết Thanh càng ôm chặt Minh Hoàng Lễ hơn nữa. Sau mà đông người quá vậy nhỉ?
"Người xấu hay sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615664/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.