Đến chín giờ sáng cô mới chịu tỉnh dậy, anh liền bế đi đánh răng rửa mặt.
"Mấy giờ rồi anh". Cô ngáp một cái. Buồn ngủ quá vậy ta ơi.
"Hơn chín giờ rồi bé". Anh mặc áo cho cô. "Anh đưa bé cưng ăn sáng rồi chúng ta đi nhé".
"Dạ vâng".
Khi ăn sáng xong thì cũng hơn mười giờ, thật ra cô cũng không có chuẩn bị gì cả, anh đã làm xong tất cả, đến mặc váy cô cũng không cần động tay luôn mà!
Tuyết Thanh cũng rất ngại vốn muốn mình tự tắm thì bị anh lại hâm doạ. Bất lực bó tay mặc kệ anh luôn vậy. Dù sao thì cô và anh cũng là vợ chồng sắp cưới với nhau mà.
Khi mới vừa lên xe thì nghe tiếng ai gọi anh, Minh Hoàng Lễ quay đầu lại. Rồi lại nói với cô.
"Em đừng ra ngoài nhé bé". Anh đóng cửa lại. Người đến là ba anh.!
Tuyết Thanh nhìn anh rồi quay lưng lại thấy hai người lớn tuổi đi lại. Cô thấy anh không vui nên cũng ngoan ngoãn ngồi trong xe đợi.
Minh Hoàng Lễ không vui thì cô cũng không vui đâu. Tuyết Thanh lấy khẩu trang ở trên xe đeo lên. Nếu anh đã không vui thì cô không muốn ai thấy mặt mình đâu.
"Tiểu Lễ. Tiểu Doanh nó con có thấy không". Ba anh hỏi.
"Tôi không biết ". Minh Hoàng Lễ vòng qua ghế lái. "Tránh đường".
"Nó là em con! Sao con vô tình thế này". Bà mẹ kế anh trách móc.
"Bà!". Anh chỉ vào bà ta. "Mẹ tôi chỉ có mình tôi. Tôi không có em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615620/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.