"Tra đi!". Minh Hoàng Lễ nói với Thanh Phong. Hại cô gái của anh sao! Đồ khốn nạn mà.
"Rõ".
"Ưm". Tuyết Thanh được Nam Hiên châm cứu nên khẽ rên lên, đau quá. "Đau".
"Nhẹ tay một chút". Minh Hoàng Lễ bước đến, anh đau xót cho cô.
"Vô dụng. Có thế mà cũng không chịu được". Âu Dương Thế Khanh ghét bỏ. "Cậu ta nuôi em thành vô dụng rồi Thập lục à, nhẹ tay một chút đi". Âu Dương Thế Khanh nói.
Minh Hoàng Lễ không trả lời anh ta, thì đã sao, cô vốn nên được cưng chiều, nhưng lại gạt tay anh ta ra.
"Chú em nên ngoan một chút ". Âu Dương Thế Khanh nói. "Nơi đây là nơi của anh".
Minh Hoàng Lễ không trả lời, không phải anh sợ mà là sợ cô xảy ra chuyện, nên vẫn nhịn.
Giờ đây anh đang cần người của tên này giúp đỡ nên vẫn nhẹ nhàng một chút thì hơn. Vì người thiệt vẫn là cô gái của anh.
"Chú em ngoan". Âu Dương Thế Khanh cười ha hả!
Có người dâng đến cho anh ta bắt nạt, tại sao lại phải bỏ qua cơ hội tốt như thế cơ chứ. Cho nên cứ mặc sức mà chơi đùa, nhưng Âu Dương Thế Khanh cũng biết điểm dừng lại.
- -------------
Hơn hai giờ sau.
Tình hình của cô dần ổn lại, Minh Hoàng Lễ mới thả lỏng người. Nếu hôm nay cô có mệnh hệ gì anh sợ bản thân anh không biết như thế nào.
Mụn đỏ trên người cô dần biến mất.
"Giờ mới ra hình người này". Âu Dương Thế Khanh nhìn cô cười dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615562/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.