Do cô vẫn còn trong quá trình đắp thuốc, cho nên vẫn phải để anh làm thì mới yên tâm được.
“Hay anh để Thanh Nguyệt làm đi ạ, dù sao vẫn là con gái với nhau”. Để anh làm, cô vẫn rất ngại, tuy họ không càn che đậy với nhau…nhưng… sao anh không ngại chút nào vậy?
“Không sao! Anh quen rồi”. Minh Hoàng Lễ thoa thuốc lên đùi cô. Còn tinh ý không chạm vào nên tư mật đó. “Anh với Thanh Nguyệt có gì khác với nhau đâu”. Minh Hoàng Lễ nói tràng ngập ý cười.
“…”. Cô chỉ muốn giả chết thôi! Khác sao không khác! Nói thế nào cũng không lay chuyển được anh, nên dứt khoát không nói nữa. Mặc kệ anh đi! Xem ai là người chịu khổ là biết liền, cô đã có ý tốt nhưng anh không nghe thì thôi! Hừ hừ.
Thật ra, Minh Hoàng Lễ cũng cố gắng chịu đựng lắm, bàn tay anh lướt trên làn da mịn màng đó. Chỉ muốn được xoa nắn mà thôi! Nếu đây là thời cơ thích hợp thì anh nhất định sẽ làm cô mấy lần liền!
Để giải toả ham muốn của bản thân khi nhìn thấy bé con, anh xoa ngực cô vài cái.
“Anh…”. Cô mím môi nhìn anh. “Đồ cơ hội”.
“Anh còn muốn đè em ra, còn muốn nhìn em khóc cả một đêm”. Anh nói vào tai cô.
“Cút cho em”. Hai má cô ửng hồng. Cái đồ háo sắc lưu manh mà!
“Tạm thời tha cho em, sau này anh sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi”. Ha ha! Rồi anh đứng dậy đi đem thau nước đi vào nhà tắm, rồi múc nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615175/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.