Khi Lam Ái đến nơi thì Trần Quân đã qua cơn nguy hiểm, hiện tại một mình cô nàng ở lại chăm cậu ta.
Minh Hoàng Lễ vốn chướng mắt Trần Quân làm liên luỵ em gái mình nên có chút không vui. Mắng thì không nỡ nên mắt không thấy thì tim lại không đau.
“Cảm ơn mọi người”.
“Việc nên làm, mời anh”. Ngô Khiêm đang ở bên ngoài nghe vợ mình báo lại có chút chuyện, nên khi về nhà thì thấy Trần Quân như vậy thì không nói gì.
“Cậu ta may mắn được mọi người cứu sống, nếu không thì chắc chết mất xác rồi đó chứ”.
“Nếu cậu ta chết, người đau lòng chỉ có em gái và vợ anh mà thôi”.
Minh Hoàng Lễ im lặng, nhẹ nhàng đưa nước lên mà uống. Ngô Khiêm thì cười ha hả, làm Kim Thuỷ cũng ngại muốn chết vậy đó.
Ngô Khiêm nói đúng tim đen của Minh Hoàng Lễ nên anh không nói lại được. Nhìn đôi vợ chồng trước mặt mình anh anh em em, anh chướng mắt vô cùng.
Nếu vợ anh ở đây thì hay quá. Anh nhớ vợ quá đi thôi.
“Tôi đi đây”. Anh quyết định đi về nhà sớm với vợ thì hơn.
“Không đợi à”. Ngô Khiêm hỏi. “Đuổi đó”.
“…”. Kim Thuỷ đen mặt nhìn chồng mình, chỉ biết cười trừ với người từng là lão đại của mình thôi. “Tính anh ấy hay nói đùa, anh đừng quan tâm làm gì”.
Hừ. Anh hậm hực rời khỏi nơi này. “Bảo vệ họ rời đi an toàn một chút, nếu có chuyện xảy ra, cậu biết rồi đó”. Khi đi anh vẫn không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615084/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.