Chớp mắt Tuyết Thanh đã học được một tháng.
Vào mỗi cuối tuần cô sẽ không ở lại ký túc xá, hiển nhiên cô quản phòng sẽ không điểm danh.
Hôm nay là thứ bảy. Tuyết Thanh học xong tiết buổi sáng thì mang theo ba lô đi ra khỏi cổng trường.
Không ngờ khi Minh Hoàng Lễ đến đón bên trên tay anh còn có một đứa bé.
“Anh..”.
“Mẹ…mẹ..”. Hàm Duyên được ba mình bế nhưng khi thấy mẹ mình thấy kêu gọi đôi tay nhỏ bé quơ quơ muốn mẹ mình bế.
“Ngoan”. Anh sợ vợ mình chạy lại sẽ mệt nên vội bảo con trai ngoan một chút.
Tuyết Thanh đi nhanh lại. Cả tuần xa con và anh cô rất nhớ hai người họ.
“Bé cưng của mẹ. Mẹ bế nào”. Tuyết Thanh bế con. Hôn lên mặt cậu bé một cái, Hàm Duyên được mẹ mình bế vui không thôi, cứ cười mãi. Thậm chí còn hôn mẹ mình hoài nữa.
“Đi thôi em”. Thật là.
“Dạ. Mình đi ăn nhé cục cưng”. Tuyết Thanh ngồi vào xe.
Chiếc xe từ từ lăn bánh, hiển nhiên việc vừa rồi đã được Minh Anh vô tình thấy, hôm nay cô ta không đi học, nên khi xe nhà mới đến thì lại gặp cảnh này.
Có con luôn sao??
Hay thật.
Này thì nữ thần? Hoa khôi? Thì ra cũng chỉ là một người mới đủ tuổi có con mà thôi. Lẳng lơ, d.âm đãng.
“Bám theo chiếc xe vừa rồi đi”. Cô ta muốn xe kịch hay nữa nên ra lệnh cho tài xế đi theo họ.
Minh Hoàng Lễ không chạy nhanh lắm. Nhìn hai mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615022/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.