4
Thẩm Thời Kình tuy là hoàng tử, nhưng chung quy cũng không có thực quyền.
So với trượng phu tay cầm trọng binh của Đan Bắc Hầu phu nhân, nhìn thấy hắn chẳng qua cũng chỉ nói một câu: “Tứ hoàng tử, thật trùng hợp.”
Trái lại mà nói, Lý Đàm Hoa nhiệt tình hơn nhiều, hành lễ tao nhã.
“Tứ hoàng tử an hảo.”
“Lý đại tiểu thư cũng an hảo.” Thẩm Thời Kình hơi nheo mắt lại, cười đến “hoa rơi nước chảy”.
“Tứ hoàng tử, sao ngài lại...”
Lý Đàm Hoa còn muốn thể hiện ở trước mặt hắn, nhưng lại bị mẫu thân âm thầm trừng mắt một cái, lời lên đến miệng cũng phải nuốt trở về.
Mẫu thân nói vài câu khách sáo với hắn, chẳng qua là để Thẩm Thời Kình tránh xa ta ra một chút, vạn nhất sát tinh này của ta đụng phải hắn thì không tốt chút nào.
Dưới ánh mắt cay nghiệt của mẫu thân, ta đã trả lại chiếc ô.
Trước khi rời đi, ta giả vờ đ.ánh rơi khăn tay.
Mẫu thân không muốn Lý gia có liên quan đến hắn, nhưng ta lại muốn.
Tứ hoàng tử còn muốn gọi ta một tiếng, ta liền đi theo phía sau mẫu thân và Lý Đàm Hoa, quay đầu cười cười với tứ hoàng tử, nhẹ nhàng vẫy tay cáo biệt hắn.
Ta đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội trả lại khăn tay cho ta, nếu không lần gặp mặt tiếp theo sẽ thúc đẩy “cảm tình” như thế nào được?
Lúc lên xe ngựa mẫu thân liền mắng ta, nói ta là hồ ly tinh từ khi nào đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong/2584540/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.