Tối hôm nay trong hoàn cung có mở yến tiệc nên Tiểu Bảo và nàng đều được đi theo hắn để hầu hạ.
Khi yến tiệc chưa bắt đầu, mọi người mới đến, vẫn còn loay hoay ở ngoài sảnh để chào hỏi, nói chuyện phiếm.
Hắn cũng cùng vài vị quan đại thần nói chuyện, nàng nghe loáng thoáng câu hiểu câu không.
Đột nhiên Tiểu Bảo kéo nàng lại nói nhỏ: "Nhìn thấy vị tiểu thư kia không? Một lát nữa nếu nàng ta tiếp cận vương gia thì ngươi phải cản lại."
Nàng nhìn theo ánh mắt của Tiểu Bảo, ở đằng xa, nàng nhìn thấy một vị cô nhương vô cùng xinh đẹp, trên người toàn là gấm vóc đắt tiền, trâm cài tóc cũng là loại thượng hạng. Không những thướt tha như nước, uyển chuyển và mỏng manh như cánh hoa hồng, nàng ta còn có nụ cười rất diễm lệ khiến mọi người xung quanh phải ngước nhìn nàng ta bằng một ánh mắt ngưỡng mộ.
Nàng tò mò hỏi: "Vị tiểu thư đó là ai? Sao phải cản?"
Tiểu Bảo giảm âm lượng, nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe: "Nàng ta là đại tiểu thư của phủ thừa tướng, rất bám người, vương gia không thích nàng ta."
Nàng lại tò mò muốn hỏi tại sao lại không thích, một vị tiểu thử dịu dàng, thục nữ còn là đại tiểu thư của phủ thừa tướng?
Nhưng chưa kịp hỏi thì nàng ta đã đi đến.
Giọng thánh thót như loài chim sơn ca: "Thất vương gia, lâu rồi không gặp, không biết là vương gia có còn nhớ Khanh Ưu không?"
Khanh Ưu? Người không những đẹp mà tên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong-vo-tinh-gap-nguoi/2937443/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.