Ngày hôm sau, ở thư phòng của Mục Vân Kiêu. 
"Điều tra đến đâu rồi?" Hắn lạnh giọng hỏi. 
"Theo như thuộc hạ biết thì chuyện thích khách lần này không liên quan đến các quan viên trong triều, giết người thì bọn họ cũng chẳng được lợi gì. Hơn nữa, bọn họ chắc chắn sẽ không ngu ngốc đến nỗi đi đối đầu với người. Có lẽ là do một cá nhân nào đó có ân oán với người. Nhưng mà đêm qua do tình thế cấp bách, tên thích khách đã bị giết, chúng ta lại không có manh mối gì. Muốn điều tra, e là phải cần một thời gian." Vệ Hàn nghiêm túc nói. 
Hắn đưa tay lên day day giữa chân mày, dù sao thì bao nhiêu năm nay hắn gây thù chuốc oán với không biết bao nhiêu người. Người muốn giết hắn nhiều vô số kể, một sớm một chiều cũng không thể nào điều tra ra được, hơn nữa nếu làm không khéo là kinh động đến nhiều người, vậy thì rất phiền phức. 
"Được rồi, cứ ầm thầm điều tra, nếu có manh mối thì báo cho ta biết." 
"Vậy thuộc hạ xin cáo lui trước." 
Vệ Hàn vừa bước ra khỏi thư phòng được vài bước thì Phương Nghi lại mang điểm tâm đến, vậy là hai người đã chạm mặt nhau. 
"Chúng ta nói chuyện một lát được không?" Vệ Hàn biết chắc chuyện ngày hôm qua đã làm cho nàng kinh sợ nên muốn mở lời trước. 
Nàng gật đầu. 
Bọn họ đi đến một nơi yên tĩnh để nói chuyện, vẫn là Vệ Hàn mở miệng trước. 
"Thật ra ta là tùy tùng thân tín bên cạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong-vo-tinh-gap-nguoi/2937438/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.