Trên đường trở về Ngọc Lan cung, Thanh Hà gặp Nguyễn Vu Quân.
Có lẽ Thái hoàng thái hậu triệu kiến hắn để ban thưởng, bây giờ hắn đang rời khỏi hoàng cung.
Trong mắt bà, hắn đương nhiên có công lớn.
Chỉ có Lý Thanh Hà biết ẩn tình bên trong, nàng giận dữ không thôi.
Nhưng đáng hận thay, nàng lại yêu hắn.
Bởi vì yêu sâu sắc, nàng đã nhân nhượng hắn bao lần. Tuy nhiên chuyện vừa rồi đã khiến nàng phẫn nộ đỉnh điểm, tình yêu của nàng cũng bị giày vò khổ sở.
Nàng ước gì bản thân chưa từng gặp hắn.
Nguyễn Vu Quân vẫn thế, luôn khiêu khích sự kiên nhẫn của nàng.
Hắn gặp nàng, chỉ bình thản cúi đầu.
"Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế."
"Làm sao không quỳ? Hay ngay cả khanh phú quý không muốn, lại có tâm tư dám làm phản trẫm rồi?"
Giọng nàng lạnh nhạt. Nếu trước mặt nàng là kẻ khác, kẻ đó chỉ sợ đã bay đầu, làm gì có cơ hội nói chuyện với nàng.
Nguyễn Vu Quân cười nhạt giải thích.
"Vi thần có công lớn, thái hoàng thái hậu ban thưởng cho thẻ bài miễn quỳ của tiên đế."
Bấy giờ nàng mới để ý tấm thẻ miễn quỳ của tiên đế được hắn giắt ở thắt lưng.
Năm xưa, thái hoàng thái hậu mới vào cung chỉ là một cung phi nhỏ bé. Tiên đế sợ người thương ủy khuất nên có ban cho bà tấm thẻ miễn quỳ, để bà gặp phi tần địa vị cao hơn cũng không cần phải cúi đầu quỳ trước bọn họ.
Tấm thẻ quý giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-guong-trang-duoi-nuoc/2651670/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.