Đúng như Lam Ti nói, hôm sau Gia Di không còn bị xích chân nữa. Bọn tay sai của Laudrup xem cô như một con búp bê đã đứt dây chẳng thèm quan tâm gì đến cô. Ngày đủ ba bữa như thường, không hạn chế đi lại bởi vì cô không thể nhớ nổi đường đi thường xuyên bị lạc mà đứng ngốc ở đấy chờ người đưa về phòng. Tính đi tính lại Gia Di sống như thế đã thêm một tuần.
Một đêm nọ, Lam Ti đến thăm cô. Sắc mặt cô ấy không tốt lắm, có vẻ rất mệt mỏi.
Lam Ti vừa vào đến liền xông đến ôm chằm lấy Gia Di bắt đầu nấc lên lén thút thít. Hành động của Lam Ti quá bất ngờ làm Gia Di giật cả mình, mất một lúc sau mới nhẹ nhàng đưa tay vỗ lên lưng cô ấy. Nhưng mà cô càng vỗ, Lam Ti càng nấc lên không dứt, khóc lên dồn dập...
" Em xin lỗi...em xin lỗi...hức..."
Gia Di: "...." Vẫn vỗ nhẹ trên lưng Lam Ti.
" Em sai rồi...hức...xin lỗi chị..."
Đúng vậy...Lam Ti cô đã sai, đã làm tổn thương đến người chị mà mình đã bao năm kính trọng.
Laudrup quá tàn ác mà đến giờ Lam Ti mới thật sự hiểu sự tàn ác của ông ta. Lam Ti đã từng xem ông ta như một vị thần, như một đấng cứu thế, là một người cha đưa đến cho cô một sinh mạng mới.
Lúc nhỏ, Lam Ti chỉ biết có mẹ mà không có cha. Sau đó cô bị chính mẹ ruột ruồng bỏ, khi ấy cô đã có kí ức đau thương ở cái tuổi đời còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-bong-dem/3062796/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.