Nhận tổ quy tông? Tức cười nhỉ? Trước kia không nhận người, trục xuất khỏi gia tộc. Khi gặp chuyện thì bắt ép về bán đi như những món hàng rẻ tiền. Bây giờ lại muốn nhận người chẳng phải quá tức cười sao?
Gia Di cười lạnh, nói: " Nhận tổ quy tông? Dì à, dì quên rồi sao? Chẳng phải con họ Lạc?" Cô cố ý nhắc nhở, họ của cô là họ Lạc vốn là con cháu dòng dõi Lạc Gia...
Lưu Phiến lại cất tiếng không trầm không bổng: " Gia Di, em không thể nói như thế. Dù sao thì bao năm qua vẫn là người lưu lạc không chốn về... " Ý cô ta lại khéo nói cô vẫn là đứa con hoang.
Làm sao mà Tuấn Thần không hiểu ý tứ của Lưu Phiến cơ chứ? Dám mắng bảo bối là... hừ. Ánh mắt anh xẹt qua tia lửa giận, những ngón tay theo nhịp gõ trên mặt bàn dừng lại rồi nắm chặt lộ cả khớp xương. Biểu hiện nhỏ này chỉ có mình cô để ý. Rõ ràng anh hoàn toàn mất đi kiên nhẫn trong những việc liên quan đến cô. Phong cách gặm nhấm kẻ địch từ từ, sở thích chơi trò mèo vờn chuột của anh hình như nhường chỗ cho " tiên hạ thủ vi cường " đánh nhanh thắng nhanh tiêu diệt địch không cho chúng cơ hội phản ứng. Cô bất giác mỉm cười, thì ra anh bị cô ảnh hưởng không hề nhẹ...
Gia Di đặt tay lên nắm tay của anh nhẹ vỗ ra hiệu cho anh đừng vì những lời nói của Lưu Phiến mà tức giận vô ích. Nhận được sự an ủi tích cực của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-bong-dem/3062743/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.