Gia Di ngủ một mạch đến nửa đêm thì tỉnh dậy. Phát hiện đầu tiên là trần nhà thuộc về Tiêu Viên. Thứ hai, bên cạnh có một người ngồi mà ngủ gục... Thứ ba, người đó đã mở mắt ôn nhu nhìn cô cười dịu dàng.
" Sao anh không nằm mà ngủ?" Cô ngồi dậy xoay người định xuống giường.
" Anh không ngủ, chỉ suy nghĩ chút chuyện thôi." Tuấn Thần nhanh tay đem cô trở về giường, chỉnh lại tư thế tựa người về sau hai cái gối đã được anh dựng lên cho cô được thoải mái.
" Mẹ có bị làm sao không? Khuya lắm rồi đó..." Cô ngoan ngoãn ngồi đó nhỏ giọng hỏi thăm, lại trách móc anh sao lại tự ngược đãi bản thân. Nhưng cùng lúc cái bụng của cô lại không ngoan ngoãn mà kêu gọi.
" Không sao cả, mẹ rất lo cho em. Nhưng có anh rồi mẹ cũng bớt đau lòng. " Dừng một chút, anh nói: " Chờ anh một chút. Đừng đi lại lung tung ảnh hưởng đến chân. " Anh cười, bẹo má cô một cái. Cô mèo nhỏ rõ ràng đói mà không nói ra...
Nghe anh nói mà hai má của cô ửng đỏ, xấu hổ cắn cắn môi. Thấy thế anh không nỡ để cô tiếp tục dày vò môi nhỏ, cứ như thế mà ung dung phủ môi mình lên như chuồn chuồn lướt nước. Sau đó xoay người tiến ra ngoài.
Không lâu sau đó, cô ngửi được một mùi thơm quen thuộc. Mùi thơm của món cháo anh nấu cô không thể nào quên được. Càng ngửi bụng lại càng kêu, từ bệnh viện trở về đây cô toàn ngủ chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-bong-dem/3062706/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.