Cô mèo vẫn ngủ, anh vẫn ngồi nhìn. Cứ như vậy một ngủ một ngồi nhìn cho đến xế trưa...
"~ ưm~" cô mèo bắt đầu cựa quậy vẫn còn ngái ngủ. Anh vẫn im lặng ngắm người đẹp ngủ trên giường, khoé miệng đôi lúc khẽ cong đầy ma mị.
Dường như cảm giác được có ai đó nhìn chằm chằm mình, cô mới nhớ tới gì đó, vội bật dậy...
" Anh...vào đây khi nào? Ai cho anh vô đây? Anh biết là xâm nhập bất hợp pháp sẽ bị xử phạt theo pháp luật không?"
" Tỉnh dậy đã ở đây. Là cô cho. Biết!" Anh rõ rành trả lời từng vế câu hỏi của cô một cách máy móc với vẻ mặt tỉnh bơ.
Lúc này cô mới nhớ đến việc tối qua, bày ra vẻ mặt "đúng rồi"
" Này, định ở lì nhà tôi à? Tỉnh rồi thì đi đi, tôi không nuôi nổi anh."
Anh nghe cô nói bất giác nhếch nhẹ môi, nhưng mau chóng thu lại. Anh đứng dậy nói có chút gọi là ủy khuất:
" Sao? Em cứu tôi, tôi còn chưa kịp báo đáp đã đuổi rồi?"
Cô chỉ có ý giúp anh chứ không cần báo đáp gì cả. Trường hợp xấu thì ai biết được cô có bị lừa không? Tự nhiên bê bết nằm trước cửa nhà cô, ai biết được anh ta là tốt hay xấu? Tóm lại cô không muốn dây dưa với anh nữa, "tiễn đi" càng sớm càng tốt. Giữ lâu chỉ sợ có chuyện không hay...
" Tôi không cần báo đáp. Anh đi cũng xem như là báo đáp rồi."
Cô mèo này sao thẳng thắn vậy, đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-bong-dem/3062614/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.