Như bao buổi sáng, Gia Di tỉnh dậy lại nhẹ nhàng trườn người xuống đệm. Thói quen ngủ trên người anh không thể nào sửa được. Anh lại đang bị thương, không biết khi ngủ cô có làm gì động đến vết thương không? Nhưng xem qua sắc mặt hồng hào tươi tắn của anh và vai hoàn toàn không có hiện tượng chảy máu thì chắc chắn sự hồi phục của anh rất tốt.
Mỗi sáng, việc cô làm sau khi lăn xuống đệm là nhìn anh chằm chằm. Dáng vẻ trong lúc ngủ của anh làm cô nhìn đến nghiện. Tư thế khuôn khổ nhưng không cứng nhắc. Khuôn mặt này khi mở mắt thì cuốn hút bởi ánh mắt sâu thẳm. Tuy bên cô đều bọc lộ vẻ dịu dàng kèm sủng nịnh nhưng ánh mắt ấy vẫn hiện lên sự lạnh lẽo cùng sắc bén khiến người khác không dám nhìn thẳng vào. Khi nhắm mắt thì lại nhu hòa hơn rất nhiều, dáng vẻ như ngọc tượng tuấn mĩ, bình yên không chịu một chút tổn hại nào...
Vẫn là...tặng một nụ hôn chào buổi sáng. Vốn dĩ nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước. Nhưng mà anh lại tỉnh vào thời khắc đó, xoay chuyển cục diện biến nụ hôn chuồn chuồn đó trở nên ngọt ngào hơn, mãnh liệt hơn...
Nhìn vẻ mặt ửng đỏ của cô, mắt anh hiện lên ý cười. Anh vươn tay ôm cô vào lòng, giọng anh trầm ấm vang lên: " Bảo bối, chào buổi sáng. "
" Chào buổi sáng. " Cô cũng ôm lấy hông anh, ngước mặt lên nhìn anh mỉm cười.
Hôm nay cô bắt anh ở nhà dưỡng thương. Bữa sáng đích thân cô chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-bong-dem/2440349/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.