Tác giả: Chu Tử Nhuệ
Cứ ngày qua ngày, cô vẫn trong tình trạng như vậy, hôn mê không tỉnh. Bác sĩ cũng không thể nào giải thích được cô bị bệnh gì, cái này chỉ có thể trông chờ vào kỳ tích.
Chu Duy ngày nào cũng ở lại bệnh viện chăm sóc cho cô, trò chuyện cùng cô.
Nhưng cô vẫn hoàn toàn không có phản ứng gì.
1 ngày sau.
"Vợ à, em sao còn chưa tỉnh dậy? "
".."
1 tháng sau
"Giai Kỳ, sở thích của em là ngủ sao? "
"..."
Nửa năm sau.
"Giai Kỳ, hôm nay anh mua mì ramen mà em thích nhất này. "
"..."
"Dậy ăn với anh đi. "
Một năm sau.
"Vợ à, anh nhớ em rồi. "
"...."
"Tỉnh dậy đi được không? "
Hai năm sau.
"Giai Kỳ, em ngủ hai năm rồi, chưa chán sao?
"..."
Ba năm sau.
"Giai Kỳ, dậy đi, đừng ngủ nữa, không tốt cho sức khỏe đâu. "
"...."
Năm năm sau.
"Vợ à, em trừng phạt anh năm năm rồi. Năm năm chưa đủ sao? "
"..."
"Anh xin em, tỉnh dậy đi. "
"...."
"Em cứ thế này anh chắc chắn sẽ phát điên lên mất. "
Anh hôn nhẹ lên đôi bàn tay của cô, nét mặt phảng phất nỗi buồn.
Cô cứ như thế mà nằm đó năm năm.
Có nhiều khi bác sĩ khuyên anh nên rút ống thở, bởi vì tình trạng của cô không mấy khả quan.
Nhưng anh không đồng ý.
Chỉ cần còn sống là chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh/3459157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.