Đàn bà gặp phải chuyện không làm gì được, đành phải chấp nhận mệnh vận của mình, bây giờ nàng cũng chuẩn bị chấp nhận số mệnh của mình.
Nào ngờ Hoa Như Ngọc bỗng nhiên thở ra một hơi, nói :
- Khỏi cần phải chờ đến sau này, bây giờ ta đã hối hận rồi.
Phong Tứ Nương nhịn không nổi hỏi :
- Ngươi hối hận chuyện gì?
Hoa Như Ngọc nói :
- Hối hận tại sao ta không phải là đàn ông.
Phong Tứ Nương lại ngẩn người ra.
Hoa Như Ngọc nhè nhẹ thở ra, nhè nhẹ xoa trên người nàng, nói :
- Ta bây giờ mà là đàn ông, còn gì sung sướng hơn.
Phong Tứ Nương rốt cuộc cũng la lối lên :
- Ngươi.... ngươi cũng là đàn bà?
Hoa Như Ngọc nói :
- Nàng có muốn ta cởi đồ cho nàng xem không?
Phong Tứ Nương tức quá đỏ cả mặt lên :
- Ngươi.... ngươi.... ngươi gặp phải quỷ sao.
Hoa Như Ngọc bật cười lên hích hích, nói :
- Ta là đàn bà, tại sao nàng tức giận quá như vậy, có phải nàng thất vọng lắm phải không?
Bàn tay của nàng ta còn đang di động, Phong Tứ Nương đỏ mặt nói :
- Bỏ bàn tay của ngươi ra mau.
Hoa Như Ngọc cười ngặt nghẽo nói :
- Ta mà là đàn ông, nàng có bảo ta bỏ tay ra không?
Phong Tứ Nương hỏi :
- Ngươi có phải gặp quỷ sống không.
Hoa Như Ngọc cười lớn.
Phong Tứ Nương hằn học nói :
- Ta hỏi ngươi, ngươi là đàn bà, tại sao còn đi làm chuyện như vậy?
Hoa Như Ngọc cười nói :
- Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-tieu-thap-nhat-lang/144529/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.