Tống Tuệ Trí từ từ tỉnh dậy, cả căn phòng chìm trong bóng tối.
Mình vừa mới ngủ ư?
Cô chậm rãi đảo tròng mắt, mấy giờ rồi? Đèn ngủ bị hỏng à?
Cô vươn tay bật đèn trên chiếc bàn nhỏ kê đầu giường đơn, sờ soạng hồi lâu nhưng cảm thấy trống trải.
Cô từ từ ngồi dậy, vừa định bước xuống thì vô thức phát hiện kích thước của giường không đúng lắm, dù có dang hai tay cũng không thể đụng tới mép giường.
Mò mẫm một hồi, đôi mắt cũng thích nghi với bóng tối. Trong lúc mê man, cô cảm thấy căn phòng dường như bị nới rộng gấp mấy lần, đồ đạc bày trí bên trong cũng khang khác.
Cuối cùng cô dùng tay ước lượng giường đệm, sau đó lần mò vách tường, mò mẫm ngang dọc một hồi, rốt cuộc cũng tìm được công tắc đèn.
Tách!
Trong một thoáng không kịp thích nghi với ánh đèn chói mắt, cô vươn tay chặn ánh sáng lại, nhưng cảnh tượng đập vào mắt buộc cô phải tỉnh táo ngay lập tức!
Tại, tại, tại, tại, tại sao trên cánh tay lại có lông tơ?
Rốt cuộc khi đôi mắt dần thích ứng với sự hiện diện của ánh sáng, cô thoáng nhìn thấy bộ dạng của mình từ những chiếc gương phân bố khắp phòng!
Người trong gương cao 1,85m, cơ bắp cuồn cuộn, mái tóc đen nhánh rối tung như ổ gà, gương mặt tuấn tú đang mở đôi mắt to tròn kinh ngạc!
Cô, cô, cô, cô, cô sao lại biến thành Trần Hạo Vĩ?
Tống Tuệ Trí với chỉ số IQ 160 ngẩn ngơ quan sát mình một lúc lâu, cô nhéo nhéo cánh tay của mình, ui da!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-hoan-dia-cau/225828/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.