Mới ở phòng tắm ra ông Đức thấy vợ vịn bàn muốn xỉu thì hỏi:- Kìa, bàlàm sao thế?Bà Đức thều thào như kẻ muốn tắt hơi:- Ông mới đi đâu về,ông phải nói thật với tôi đi?Ông Đức ngạc nhiên chạy đỡ vợ, bà hất tayông ra hét lên:- Ông hãy trả lời câu nói của tôi đã, đừng đụng vàotôi.Ông Đức vội bảo:- Tôi đến chơi nhà Tường Linh nó mời tôi ở lại dùngcơm ở đó chớ đi đâu?Bà Đức tròn mắt nhìn chồng:- Tường Linh mời ông lúcnào sao ông không cho tôi hay?Ông Đức nói xuôi:- Tôi đi chơi loanh quanh cho khuây khỏa, rồi ghé nhà nó chơi gặp bữa nó mời ăn luôn có thếthôi.. Nó không mời trước làm sao cho bà hay được.Bà Đức đã qua cơn cảmxúc nhìn ông bằng cặp mặt soi mói hỏi:- Sao, ông không có điều gì dấutôi đấy chứ? Tôi cứ tưởng là ông đi gặp con trai riêng? Ông Đức xanh mặt đờ người nhìn bà, cứ một thái độ đó đủ cho bà nghi thêm, bà hỏi tiếp:-Hừ, ông nhìn nhận đó. Thái độ của ông không còn chối cãi được sao ôngkhông cho tôi một nhát dao cho tôi chết phức cho xong.Ông Đức vội chốngchế:- Bà nói gì lạ quá làm cho tôi sững sờ.. kỳ quá, bà nghe ai nói gì ở đâu vậy? Không tin bà cứ hỏi Tường Linh xem tôi mới ở nhà nó về nè, khi không bà nghe ai nói mà làm loạn lên vậy?Ông Đức không đủ can đảm thúthật với vợ ngay từ phút đầu bà hỏi, thành ra đã tự đưa mình vào thế kẹt khó khăn.. Đã lỡ nói dối thì phải dối luôn.Bà Đức nghe chồng nói vậynhưng thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-dam-mau/3183704/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.