Khang Nam tiến lại gần, Khương Diệp xua tay loạn xạ, hai tay che lên miệng, mắt nhắm tịt lại.
- Đồ bác sĩ háo sắc, không được lại gần đây. Tôi hét lên bây giờ?
- Dường như đây là lí do chị không yêu?
Khương Diệp mở mắt ra khi thấy hơi thở và giọng nói sát bên tai mình. Hắn đang nghiêng người dí sát vào mặt cô. Cô lấy tay hất mặt hắn ra, móng tay vô tình cào xước bên má hắn ngay lập tức đường kẻ ấy đỏ lên, rớm máu.
- Chị là hồ ly hả? Mặt tôi mà có sẹo là tôi bắt đền chị đấy.
- Ai bảo cậu dí sát vào tôi làm gì?
- Tôi chỉ muốn nhìn xem người chị có bị không?
Khương Diệp càng bấn loạn, hai tay kéo cổ áo sát lại nhau.
- Cậu đúng là loại biến thái, đồ dê cụ.
- Tôi chưa bảo chị cởi đồ kiểm tra là còn lịch sự chán đấy.
- Ai nghe lời cậu mà cởi chứ?
- Bệnh nhân đến khám có ai không nghe lời bác sĩ?
Cứng họng? Khương Diệp thấy lần đầu tiên mình năm lần bảy lượt thua lí sự của cậu ta. Càng nói thì càng rơi vào ngõ cụt, cô không thèm nhìn, cũng chẳng thèm nói nữa mà nằm xuống, trùm chăn kín đầu.
Thấy hành động bất mãn của cô, Khang Nam không khỏi vui vẻ, nhưng sự thật là anh không tin rằng chỉ hôn đàn ông mà cô lại nổi mẩn như kia liền lấy điện thoại gọi đi.
- Y tá Mai, cô lấy dụng cụ lấy máu lên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869296/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.