Khương Diệp chẳng thèm để ý đến Khang Nam đang nhìn xung quanh, cô đặt đồ lên vỉ nướng xuýt xoa.
- Thơm quá, lạnh này ăn nướng ngon thật ấy.
- Chị đúng là người khó hiểu
- Ai cần cậu hiểu đâu.
Khương Diệp nướng đồ ăn chín giơ lên trước mặt Khang Nam.
- Ăn chứ? Tôi biết cậu là bác sĩ ưa sạch sẽ nên mới đưa cậu đến đây đấy. Nếu cậu ăn không hợp khẩu vị thì lần sau tôi sẽ không mời cậu nữa.
- Nếu tôi ăn thì chị tiếp tục mời chứ?
- Ừ, tôi không có nhiều tiền để vào các quán sang chảnh đâu nên nếu cậu không chê thì tôi mời được.
- Chẳng lẽ chị cũng đưa đối tác ăn ở những quán nhỏ như này.
Khương Diệp lắc đầu.
- Đối tác thì có tiền công ty chứ? Nhưng nói thật với cậu tôi nghiện đồ ăn của chị Quỳnh làm, nó rất ngon, các đầu bếp nhà hàng 5 sao tôi cũng ăn hết rồi nhưng không thấy ngon như ở đây.
Nói rồi, cô cuộn thịt nướng kèm rau đưa đến trước mặt Khang Nam.
- Há miệng đi.
Lạ lẫm trước sự tự nhiên của Khương Diệp nên anh há miệng đón lấy. Thịt chín tới quyện với nước chấm rất vừa miệng, lại thơm và ngon nữa. Đúng là đồ ăn rất ngon.
Ăn xong một miếng, Khang Nam cởi áo da bêm ngoài, vén tay áo len lấy thanh gắp hăm hở nướng.
- Để tôi làm cho, chị ăn đi.
- Rất ngon phải không?
- Ừ, nước chấm và thịt ướp có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869283/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.