Anh Quân vào phòng, ánh mắt nhìn thấy hai người họ tay trong tay thì thoáng bất ngờ. 
- Hai người chỗ công cộng đừng tình cảm như vậy được không? 
- Cậu đang ghen sao? 
Anh Quân liếc nhìn Khương Diệp mới trả lời. 
- Người ta đâu cho tôi cơ hội để ghen chứ? 
Khang Nam hài lòng nhìn Khương Diệp rồi buông tay cô ra sang ghế ngồi cho Anh Quân thăm khám. 
- Mảnh thủy tinh vẫn còn ở đầu và lưng mà cậu không đau à? 
- Có chứ? Người chứ có phải sắt đá đâu? 
- Vậy sao không cho Chúc Đan làm đi còn hành tội tôi? 
- Không thích phụ nữ động vào người, cậu làm đi, lảm nhảm lắm thế? 
- Không thích mà còn dính lấy người ta. 
Anh Quân mỉa mai nhưng Khang Nam mặc kệ cậu ta nói. 
- Tôi chỉ quen cầm dao mổ, không quen cầm kim khâu nên xấu thì mặc kệ cậu nhé! Việc của y tá mà bắt tôi làm. Cậu đừng có cậy quyền mà ép người quá đáng. 
- Tôi thích ép người quá đáng đấy. Thế sao cậu còn đến chứ? 
Anh Quân ghét bỏ ấn mạnh tay một cái khiến Khang Nam nhăn mặt gắt. 
- Làm gì vậy? Đau... 
- Tôi đã bảo không quen việc nhỏ nhặt này cơ mà, đau ráng chịu đi. 
Khang Nam không thèm đôi co với cậu ta nữa mà vời Khương Diệp đang đứng bất động một chỗ lại gần. 
- Có chuyện gì thì cậu nói đi, vời tôi lại làm gì? 
- Tôi muốn nắm tay chị cho đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869270/chuong-23.html