Bà Lã được lái xe đưa đến địa chỉ Khang Nam đã cho. Bà phải giấu Khương Diệp đi đến đây, nó mà biết lại giận cho mà xem. Nhưng việc đến nước này rồi, bà không muốn cháu bà không có một gia đình hoàn chỉnh. Có nhiều người thuyết phục thì chắc chắn Khương Diệp sẽ mềm lòng. 
Xe vào đến sân, bà đã thấy Khang Nam chờ đón sẵn, anh mở cửa xe cho bà Lã rồi lễ phép chào hỏi. 
- Bác gái, cháu mời bác vào nhà ạ. 
- Bà và bố cháu có nhà chứ. 
Khang Nam lo lắng không biết vì chuyện gì mà mẹ Khương Diệp lại nhất định đòi gặp bà và bố anh. Chắc chắn là liên quan đến anh rồi nhưng cụ thể thì anh chẳng rõ nữa. 
- Bà nội ơi, ba ơi! Bác Lã đến rồi ạ. 
Bà Nội Khang Nam từ trong phòng đi ra, hai người phụ nữ bốn mắt nhìn nhau không chớp. 
- Lã Thanh An, là cháu sao? 
- Bác gái, bác là bà Khang Nam vậy ba Khang Nam là...? 
- Ôi thật là trái đất tròn, ba nó chính là Khang Vĩ. 
Bà Lã mặt mày biến sắc, vô cùng mất tự nhiên. Bà lúc này lại thấy mình không mang theo cô Thu hay Khương Diệp đi thật là thất sách. Lúc này, bà muốn quay trở về nghe lời Khương Diệp mà không đến đây nữa. 
- Thanh An, cháu hãy nói xem, hôm nay cháu đến đây có phải là muốn gặp lại Khang Vĩ không? 
- Dạ... cháu... không ạ. 
- Mẹ, ai đến vậy ạ? 
Ông Vĩ bước xuống khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869243/chuong-34.html