Khang Nam chưa kịp hiểu chuyện gì, tầng này có ba phòng vip thì ba mẹ mỗi người một phòng, vợ chồng anh phòng cuối. Mà phòng này đúng là của ba sao mẹ Lã lại ở trong ấy. Giờ này còn sớm chắc các đôi đều đang ngủ nên anh nổi máu tò mò mà anh áp tai mình lên cửa.
- Bà nhìn lại đi, đây là phòng tôi.
- Phòng ông đâu, phòng tôi đấy, ông đang...
Anh nghe thấy tiếng mẹ bị đứt lại, chắc là mẹ đã phát hiện ra mình nhầm phòng nên nhỏ giọng hẳn.
- Sao tôi lại ở phòng ông hả? Nói đi, đêm qua ông có làm gì tôi không?
- Bà đang ngủ mơ thì cũng có lí một tý đi. Tôi từng này tuổi rồi không phải là thanh niên không biết suy nghĩ.
- Vậy là ông... về hưu rồi à?
Khang Nam không nhịn được mà phá lên cười khiến ba mẹ phát hiện ra, cửa động đậy mở, anh liền chạy vèo về phòng. Ông Vĩ ngó ra không thấy ai thì quay lại nhắc bà Lã vẫn đang ngồi trên giường
- Bà về phòng đi còn ngồi đấy mà lảm nhảm.
- Lảm nhảm thì sao chứ? Tôi nói đúng rồi nên ông ngại hả?
- Ai bào bà tôi về hưu hả?
- Thế sao ông vừa bảo ông từng này tuổi rồi...
- Bà có muốn tôi chứng minh không?
Bà Lã im bặt, nhìn ông mặt mũi đang hằm hằm nổi giận thì rón rén thò chân xuống giường xỏ dép. Vừa định chạy ra ngoài thì bà nội Khang Nam đứng ở cửa. Mắt bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869208/chuong-50.html