Hôm ấy, chẳng ai chịu về nên phòng bệnh của Khương Diệp cứ râm ran cả đêm. Mãi gần sáng, mọi người mới lục đục kéo nhau ra về trả lại phòng cho hai vợ chồng.
Nằm ôm anh rồi mà cô vẫn thấy không thực, cô nhấc tay anh đặt lên má mình.
- Anh, nhéo em cái có phải là thật không?
Khang Nam bật cười, liền lùi xuống muốn hôn vợ nên đặt cả hai tay lên mặt cô giữ lại.
- Anh muốn hôn em...
Khương Diệp hiểu ý liền vòng tay qua cổ anh chủ động hôn lên môi anh. Cảm giác xa nhau rồi trở về khiến hạnh phúc cứ như lũ tràn mà vỡ đê. Anh ôm chặt vợ trong tay, cứ dây dưa không rời mà hôn vợ nụ hôn dài vô tận, không hề muốn dừng lại, nụ hôn nọ cứ nối nụ hôn kia đến khi cả hai thở lạc nhịp thì quần áo cũng chẳng còn trên người.
- Anh... nhỡ ai đi qua.
- Em xuống khóa cửa kéo rèm đi, không ai dám làm phiền vợ chồng mình đâu.
Khương Diệp lấy chăn quấn quanh người rồi đi kéo hết rèm cửa lại, may mà còn sớm nên chưa có ai đi lại. Khóa cửa xong, cô lại sà xuống ôm anh. Hai cơ thể không có khoảng cách mà quấn quýt lấy nhau, thỏa mãn từng ngày mong nhớ.
Cô bị anh hôn đến mụ mị cả đầu óc, không chỉ có anh mà cô cũng tràn đầy ham muốn, cảm giác giao thoa hai cơ thể mang lại sự hưng phấn tột cùng sau chuỗi ngày xa cách dài như vô tận.
Trên chiếc giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869119/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.