Lần này, bác sĩ Đường rất vui, tâm trạng cứ theo đó mà cười suốt. Ông nhìn Khang Nam cười.
- Cuối cùng thì cháu cũng sắp được nhìn thấy rồi, cháu có biết thời gian qua tâm trạng bác rất nặng nề không hả thằng nhóc thối.
- Cháu xin lỗi bác.
Ông quay sang bà Dung cười hiền hậu.
- Cảm ơn bà... bà thật tốt bụng.
Khang Nam cũng lên tiếng.
- Bác gái, cháu cảm ơn bác.
....
Khang Nam rời khỏi phòng mổ liền thấy vợ đứng đợi bên ngoài thì chẳng ngần ngại mà ôm eo vợ đi về phòng.
- Sao hôm nay em lại qua đây vậy?
- Sắp Tết rồi nên em muốn đi mua sắm một chút. Anh có muốn đi cùng em không?
- Chẳng phải hôm qua em đã đi cùng hội chị em của em sao? Hôm nay còn muốn mua gì nữa?
- Em mua đồ bầu...
Khang Nam đang thay quần áo liền dừng lại nhìn vợ. Khương Diệp mở túi xách đặt lên bàn que thử hồ hởi.
- Chúc mừng anh đã trúng độc đắc nhé!
Anh thay vội quần áo, cầm lên nhìn rồi cúi xuống nhấc vợ bế trên tay rời khỏi phòng.
- Thả em xuống, anh bế em đi đâu?
- Đi khám thai, anh muốn nhìn con gái anh.
- Chắc gì đã là con gái chứ?
- Không phải là em đã tính toán, bắt anh ăn uống rồi kiêng khem để có con gái sao hả?
- Vậy cũng chưa chắc được đâu.
Toàn bộ y bác sĩ và bệnh nhân thấy họ đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-3-yeu-em-hon-ca-sinh-menh/2869115/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.