Cảnh Nghi giật nảy mình, hắn là ma sao mà đọc được suy nghĩ của cô vậy? Cô đánh trống lảng.
- Bọn chúng bị anh mang đi đâu rồi?
- Giết hết rồi
Sống lưng cô lạnh toát, giết người như con ngóe thế bảo sao mà... người khác sợ hắn như vậy.
Hắn cất thuốc đi, kéo chăn đắp lên người cho cô rồi đứng dậy đi vào rửa tay. Cả người đau ê ẩm, mắt muốn rơi ra đến nơi nhưng cố nhắc mình không ngủ. Cô lo lắng thì đúng hơn, lo đến mức không thể nhắm mắt ngủ nổi mà giữ chặt lấy chăn. Dù biết bây giờ cô phải chủ động phục vụ hắn nhưng ngay bây giờ cô chưa sẵn sàng, hơn nữa cơ thể đang thương tích đầy mình nên rất đau.
Thấy hắn ra ngoài, cô vờ nhắm mắt ngủ, tay vẫn giữ chặt lấy chăn, xoay lưng về phía hắn.
Khi hắn lên giường, đưa tay kéo chăn không được thì khẽ gắt.
- Cả người xấu xí như vậy ai mà thèm động vào em chứ?
Nghe hắn nói, cô mới thả tay ra cho hắn kéo chăn. Hắn nằm phía sau, đưa tay đặt lên eo cô kéo người lại gần ôm vào lòng. Lưng trần của cô dán vào ngực hắn khiến cô muốn ngừng thở.
- Ngủ ngon.
Cô nằm im không dám nhúc nhích. Cả người cứ nóng ran khi cô chẳng mặc gì cả mà tay hắn thì đang đặt trên ngực cô không ngừng xoa bóp.
Khi thấy hắn thở đều đều bên tai, cô mới thả lỏng người, ru mình vào giấc ngủ.
Cô ngủ rất ngon. Khi tỉnh giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-2-yeu-em-tu-bao-gio/2972413/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.