Âu Lan và bà Hứa trong nhà đi ra. Hôm nay theo lời Hải Phong thì họ sẽ gặp hai mụ này để tắt cái đài rè ngày nào cũng vác đến đây.
- Vợ à, anh không thích đánh phụ nữ thì phải làm sao bây giờ?
Âu Lan cười cười.
- Em đang ngứa tay lắm.
Anh quay sang bà Hứa.
- Còn bà, muốn trả thù không?
Chưa bao giờ bà lại thấy mình đầy tự tin đứng trước hai mụ già như này. Máu chiến hừng hực nổi lên, lại thấy Âu Lan vén tay áo, từng chứng kiến con trai và con dâu đánh người nên hôm nay bà cũng muốn đánh người để thử cảm giác mạnh.
- Có, nhưng có làm sao không?
- Có tôi ở đây mà bà còn sợ sao?
Được tiếp thêm sức mạnh, bà như lá héo được tưới nước mưa. Sắc mặt vô cùng hồng hào rạng rỡ.
Hải Phong khích lệ.
- Vậy hai người lên đi, tát cho mỗi mụ vài cái cho đỡ ngứa tay đi.
Hải Phong nói nhỏ với quản gia, ngay lập tức bốn người xúm vào giữ tay hai mụ vẫn đang tru tréo chửi.
Thấy Âu Lan hùng hổ đi đến, bà Hứa cũng mạnh dạn đi theo.
- Hai con khốn, chúng mày định làm gì hả? Hải Phong thở dài.
- Bà chửi chúng tôi bao nhiêu câu thì bây giờ chúng tôi đòi lại bằng ấy cái tát. Tát xong rồi sẽ nói chuyện.
Hai mụ muốn giẫy ra nhưng lại không đủ sức, không nói được Hải Phong thì quay sang chửi bà Hứa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-1-anh-binh-minh/2372313/chuong-163.html