- À không, nó rất hợp với em đấy.
Anh đẩy cô quay lại vào quầy, hai tay
xuyên qua eo cô đặt trên tủ quầy, áp sát ngực vào lưng vợ, đôi môi mỏng áp sát tại Âu Lan. - Em chọn thêm đi.
- Thôi không xem nữa, em thích đôi anh chọn thôi.
Hải Phong không ép thêm, anh kí hóa đơn thanh toán bằng thẻ của mình khiến chiếc thẻ Hứa phu nhân đưa chênh vênh trên tay Âu Lan đứng im.
- Cái này anh mua tặng vợ.
Hai người âu yếm khoác tay nhau cười nói rời đi mà không để ý những hình ảnh thân mật của họ đã được chụp lại bởi một người đứng cách đó không xa.
Vào bệnh viện, cả hai ngạc nhiên khi sắc mặt ông Hứa đã tốt hơn nhiều. Nhìn thấy họ, ông còn mỉm cười chứ không cau có như trước.
- Ba thấy trong người thế nào?
- Hai đứa vừa đi đâu về hả?
Sự thay đổi này của ông khiến Âu Lan có chút không quen, đưa mắt nhìn Hải Phong.
- Mọi chuyện con làm ba đều biết rồi. Đúng là ba chưa từng tin tưởng con nhưng. - Ba không cần tin tưởng con đâu, bây giờ con cũng không cần ba tin.
- Việt Phong, ba xin lỗi. Ba đã làm xong di chúc, ngày mai luật sư sẽ đến làm việc với hai mẹ con.
Ông lấy bàn tay gầy đến trơ xương của mình nắm tay Hải Phong.Anh vỗ tay còn lại lên tay ông.
- Ba không phải vội, mọi việc đang thuận lợi, ba nghỉ ngơi đi.Vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-1-anh-binh-minh/2372300/chuong-171.html