Cả người Âu Lan bị anh làm cho mê muội, ánh mắt mê đi vì kh0ái cảm, trên cánh môi đỏ không ngừng r3n rỉ.
- Hải Phong... em... rất thích...
Anh dừng hôn ở ngực, m*t nhẹ qua cánh môi đang run rẩy vì k1ch thích.
- Hôm nay anh sẽ phải ăn em thật no. Nói rồi, anh thả người xuống ghế, nhấc hắn hai chân cô đặt lên bàn, tay lại vuốt v3 bên đùi non, ánh mắt thâm sâu ngắm nhìn. Hơi thở trở nên khó kiểm soát.
- Anh... đừng nhìn như vậy.....em... ưm...
Cô ưỡn người né tránh nụ hôn của anh, cả người bắt đầu bị tê liệt, [email protected] muốn càng lúc càng bùng lên dữ dội, cô không kiểm soát được mình mà trở thành một con mèo hoang, cả người giật giật liên hồi theo từng đợt sóng trào.Anh như chạm đến tận cùng của cực kh0ái trong người cô. Âu Lan ngồi bật dậy, luồn tay qua tóc anh bóp nhẹ.
- U...ahhhh... em...
- Thích chứ?
- Có... em rất muốn...
Khi không còn chịu nổi sự k1ch thích đến tột cùng ấy, cô lùi người lại tránh nụ hôn của anh. Ánh mắt lạc đi cầu xin.
- Em...không chịu nổi nữa... quá k1ch thích...
Hải Phong li3m nhẹ môi mình cười thỏa mãn. Âu Lan kéo anh lại gần, vội vàng cởi áo anh nhưng lúc này có người gõ cửa. Chẳng nghĩ ngợi gì, cô nhảy xuống khỏi bàn, ôm quần áo chui tọt dưới chân anh.
Cả hai nhìn nhau vừa k1ch thích vừa ngượng ngùng. Hải Phong cài lại cúc áo mới lên tiếng.
- Mời vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tinh-1-anh-binh-minh/2372283/chuong-179.html