Edit: Ballantine’s.
*Trích trong Hàn Thực của Hàn Hoằng, ý chỉ cảnh tượng quyền thế hiển hách của nhà giàu. Nghĩa gốc là ngọn đuốc trong cung Hán được thắp lên khói tỏa bay đến năm nhà quan hầu gần đó.
Bùi Kiều Khanh say nhanh, tỉnh cũng nhanh, lại tiếp tục uống rượu với Hình Dật Sơ, cho tới khi bình minh rọi nắng khắc trên song, than hồng lửa đỏ lụi chẳng còn.
Giờ Mão, Bùi Hi Lam tỉnh lại thì vươn người đứng dậy, cưỡi tuấn mã đến Quốc Tử Giám học. Trên đường, các học sinh thái học gia tăng nhiều, còn pha thêm cả những lưu học sinh đến từ các quốc gia như Thiên Trúc, Đông Doanh, Ba Tư, Cao Ly. Những đứa trẻ ở Quốc Tử Giám đều có sự tự hào về tên trường mình học, mỗi lần đi ngang qua tượng thầy Khổng ở trước cửa Tập Hiền, bọn họ sẽ đồng loạt nhảy lên, thay phiên sau sờ một chút trên bắp đùi đã sớm bị sờ đến sáng bóng của thầy. Từ trước tới giờ Bùi Hi Lam cảm thấy hành vi như thế rất bỉ ổi, nhưng ngày hôm nay, trong lòng nàng có hoa đào tháng ba khẽ nở, bước đi cũng nhẹ nhàng thoải mái, cũng nhảy lên bỉ ổi một chút.
Bước vào Thái Học viện, Bùi Hi Lam bị một loạt ánh mắt gian xảo trượt qua đến mức lùi ra khỏi học đường, nàng nghĩ mình đi nhầm cửa. Nàng bám tường, ló nửa khuôn mặt vào trong nhìn ngó, phát hiện bọn họ vẫn đang nhìn mình, lại phát hiện Quách Tử Nghi trong đám thiếu niên đang bị người thúc thúc đẩy đẩy trong một góc, còn có công tử được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tien/973635/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.