Edit: kaylee
Năm năm sau — buổi tối, đêm đen gió lớn, rất thích hợp giết người phóng hỏa, thích hợp hơn ——
Xuyên qua!
"A!"
Cả người Lam Bán Hương giống như là lương thực cứu tế bị ném xuống từ không trung, hung hăng ngã trên mặt đất.
Thật là đau! Vẫn còn may không phải là mặt chạm đất, nếu không khẳng định hậu quả không chịu nổi. (L: bị bẹp mặt thì còn ai nhận ra:v)
Khi nàng phát hiện nơi này là lãnh lúc trước rời đi thì nàng cảm thấy rất vui vẻ.
Nhưng mà, hình như lãnh cung này lại càng giống như nhà ma rồi.
Gian phòng nàng dụng tâm lương khổ bố trí trước kia nay lại đầy bụi bậm, bốn phía đều là mạng nhện, chỉ là trên giường ngược lại có bóng người, chỗ đó là chỗ sạch sẽ duy nhất.
Hình như là bởi vì có người thường nằm........
Mặc kệ như thế nào, nàng phải nhanh một chút tìm được Tát Cách Hán.
Trong mấy ngày nay, không biết hắn trôi qua như thế nào?
Ban đầu hắn tận mắt thấy nàng cứ như vậy biến mất ở trước mắt của hắn, khẳng định đau lòng muốn chết!
Hoàn hảo nàng không phải dân mù đường, cho nên dựa vào ấn tượng, vẫn là từ từ tìm được Thiên Đế cung.
Nàng phát hiện đã trễ thế này nhưng Thiên Đế cung vẫn sang đèn, chẳng lẽ tên cuồng công việc kia vẫn còn đang xử lý quốc gia đại sự? Nghĩ đến có thể thấy hắn, Lam Bán Hương không nhịn được cười vui vẻ.
Nàng tăng nhanh tốc độ bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thuy-tu-dau-toi/2947470/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.