"Cô Vương đã hạ lệnh đem những người có liên quan chu di cửu tộc......"
"Không cần liên lụy đến những người khác, chỉ cần trừng phạt người chủ mưu là được rồi."
"Nhưng những người khác cũng là đồng phạm......"
"Vương, ngươi thích ta sao?"
"Hương Hương......, "
Lam Bán Hương giống như con mèo nhỏ yêu mị vùi vào trong ngực của hắn, đáng thương nói: "Nếu như ngươi thật sự thích ta, hãy thả những tú nữ trong hậu cung về nhà đi, để cho các nàng tự do kết hôn, ngươi đã có ta rồi, cần gì phải trễ nãi hạnh phúc của người khác?"
Hắn cũng có suy nghĩ này, nhưng lại không thể can đảm nói ra như nàng.
"Ngươi thử nhìn xem, hậu cung chính là như vậy, ngươi cũng không biết khi nào lão bà và hài tử của mình sẽ bị những thiếp thân khác hãm hại, người trong nhà cứ như vậy tự giết lẫn nhau, có một người bên gối lòng dạ độc ác như vậy, ngươi ngủ sẽ được an tâm sao?"
Tát Cách Hán vẫn im lặng không nói.
"Ở chỗ của ta có một lão bà,một lão công cùng chung tay xây dựng gia đình hạnh phúc, sau đó sinh ra một đứa trẻ, căn bản không có cái gì gọi là mưu sát hay đấu tranh, ta biết ngươi cũng không thích như vậy, nên vẫn chưa lập hậu cung, đã như vậy ngươi cũng không cần hậu cung rồi."
"Ngươi cũng biết cái ý tưởng này sẽ dọa sợ các lão thần bảo thủ kia mà, bọn họ rất có ý kiến đối với ngôi vị hoàng hậu, nếu bây giờ họ nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thuy-tu-dau-toi/2947423/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.