“Cái gì? !” Tát Cách Hán sửng sốt một chút.
“Tại sao?”
“Cô Vương không có hậu cung không phải rất tốt sao?” Chẳng lẽ nàng rất ưa thích có rất nhiều nữ nhân tới giành lão công (L: ủa, lee tưởng lão công không dùng cổ đại chứ??? Mà nguyên văn nó là lão công nè) của nàng?
Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Lam Bán Hương chậm rãi buông xuống, sau đó khóe miệng chậm rãi cong lên nâng lên một nụ cười.
“Thật tò mò nha!” Giọng nói của nàng ngọt ngào, giống như tức giận bất mãn mới vừa rồi chỉ là tưởng tượng.
Sự khác biệt lớn như vậy? Vừa tức giận đến muốn nuốt hắn, hiện tại lại cười quyến rũ như vậy, nữ nhân thật là động vật khó hiểu!
“Coi như bây giờ Nhật quốc còn chưa phải là một quốc gia cường đại, nhưng vẫn là là quốc gia chiếm cứ phương bắc! Ngay cả loại tiểu lãnh chúa cũng sẽ có tam thê tứ thiếp, huống chi ngươi là nhất quốc chi quân? Không có hậu cung rất hiếm thấy đó!”
“Có cái gì hiếm hay sao? Con dân quốc gia ta cũng sắp ăn không no rồi, thế nào Cô Vương còn có tâm tư ở trên người nữ sắc?”
“Hậu cung của Đế Vương cũng không phải chỉ có nữ sắc.” Lam Bán Hương xấu xa nói: “Còn có rất nhiều quyền lực phân công.”
Tát Cách Hán có chút kinh ngạc nhìn tiểu yêu cơ mỉm cười trước mặt, cặp mắt đào hoa kia sớm đã lóe ra ánh sáng thông minh trong suốt. “Thì ra Hoàng Hậu là một người thông minh.”
“Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thuy-tu-dau-toi/2947418/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.