Edit: Thỏ
“Phản đồ!”
Tiểu Hồng nắm thật chặt dây thừng, mặc kệ chuột tinh hùng hổ mắng, ngay cả mặt cũng không biến sắc.
Hòa thượng lạnh lùng cắt ngang: “Giờ cho mi hai lựa chọn.” Hắn giơ một ngón tay, “Nghe lời ta dạy bảo, từ đây hối cải làm lại cuộc đời.” Thêm một ngón tay. “Chết.”
Cho nên mới nói ngoại trừ vâng lời thì chính là đi bán muối sao? Ai đồn ngã Phật từ bi vậy? Chuột tinh sợ quéo, bất giác nuốt nước bọt. Hòa thượng thu tay về: “Chọn xong chưa?”
Kiểu gì thì kiểu cũng phải mắng mình thêm hai câu chớ? Tiểu Hồng suy đoán.
Chuột tinh: “Cha ơi! Cha nói cái gì con cũng nghe cha ơi!”
Tiểu Hồng lảo đảo.
Thật vậy, chuột tinh này rất nghe lời, y dẫn dắt đám con cháu chút chít của mình cùng nhau nghe hòa thượng thuyết pháp, nỗ lực ghi chép, học thuộc cốt cho sớm đến ngày đạt thành tích tốt để được giải thoát.
Tiểu Hồng là quan giám thị. Cáo ta đối với chuyện này rất hài lòng, bởi vì trước lúc khảo thí đám yêu tinh đều sẽ lấy lòng cáo, dâng cáo thức ăn ngon, đấm vai bóp chân cáo, còn ton hót ca ngợi các kiểu!
“Còn kêu tui là phản đồ không?”
“Ông nội!”
“Yêu quái lợi hại nhất thiên hạ này là ai?”
“Là ngài!”
“Màu gì đẹp nhất?”
“Màu đỏ!”
“Tui thơm không?”
“Thơm!”
Cáo ta hừ hừ hai tiếng, đạt được hư vinh thèm muốn nên cảm thấy thực sự thỏa mãn.
*
Tiểu Hồng và hòa thượng đi vào một trấn nhỏ phồn hoa, vừa đi vài bước hòa thượng đã cảm thấy ngôi nhà giàu nứt đố đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thuong-va-tieu-hong/46457/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.