Editor: Bơ
Nửa năm rồi Diệp Bạc Tâm không ra ngoài đi trộm.
Lần trước sau khi nàng choáng váng ngất đi, mãi một lúc lâu sau mới tỉnh dậy, mơ mơ màng màng đứng lên: "Hòa thượng?"
Lời vừa ra khỏi miệng, liền tự mắng chính mình: Tại sao trong lúc bản thân gặp nguy hiểm, lại bất tri bất giác nhớ tới đại hòa thượng chứ.
Trước mắt đột nhiên sáng lên, sau đó cả người lạnh toát: Thiếu niên Võ Đang võ công cao cường kia, đang một tay cầm kiếm lẳng lặng chỉ về phía nàng.
Mũi kiếm lành lạnh không ánh sáng, nhưng như thể có cổ khí thế vô hình đè áp người ta.
Đây là một thanh kiếm tốt a ---
Trong lòng Diệp Bạc Tâm cảm thán một câu, sau đó lại thở dài: Nếu có thể trộm từ trong tay hắn ra, khẳng định bán được giá trị liên thành, tiền lời đếm không xuể...
Nhưng một giây sau, nàng không dám nghĩ nữa. Bởi vì thiếu hiệp cầm kiếm chỉ vào nàng, lãnh đạm nói: "Nếu có thể hối cãi thay đổi bản tính, không làm chuyện trộm gà trộm chó nữa, ta sẽ tha cho ngươi một mạng."
"Đại hiệp tha mạng, tha mạng, tiểu nhân không dám không dám, về sau cũng không dám nữa." Nàng vội vàng trả lời, mạnh mẽ lắc đầu --- đồng ý với hắn để thoát thân trước đã.
Kết quả bi thương là không thoát thân được.
Mỗi tối khi nàng đang bò lên nóc nhà, chuẩn bị vào phòng, mọi việc thuận lợi chỉ cần cướp nữa là xong, thì luôn luôn có một thanh kiếm không sớm không muộn xuất hiện ngay lập tức.
Hoặc là sau lưng, hoặc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thuong-mat-do/29555/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.