Hoa Thiên Cốt bắt đầu càng thêm cố gắng tu luyện, một mặt vì muốn trở thành đồ đệ của Bạch Tử Họa, mặt khác là vì mấy ngày nữa là thời điểm mà Hoa Mãn Lâu tới thăm nàng, nàng muốn biểu hiện thật tốt một lần.
” Mẫu thân, đã nửa đêm rồi, mau đi ngủ đi.” Đường Bảo vẫn đứmg sau nhìn Hoa Thiên Cốt đang mải mê luyện tập.
” Đường Bảo, ca ca sắp tới đây thăm chúng ta rồi, nhưng mà…” Hoa Thiên Cốt mặt như đưa đám nhìn thanh kiếm gỗ vẫn không hề nhúc nhích trên mặt đất, thở dài thườn thượt.
Bây giờ nhìn khắp mọi người trong Trường Lưu Sơn, không biết ngự kiếm chắc chỉ còn mỗi mình nàng.
Nghê Mạn Thiên từng cười nhạo vài lần, còn có mọi người cũng từng châm chọc không ít, không có lúc nào mà Hoa Thiên Cốt không nghe thấy bọn họ khiêu khích.
” Đương Bảo, con nói xem tại sao ta lại đần như vậy đây.”
” Mẫu thân…” Đường Baeo mở miệng nhưng lại không biết nên an ủi Hoa Thiên Cốt như thế nào cho tốt.
” Đường Bảo, ta không ngủ được, muốn đi ra ngoài dạo một chút.”
” Mẫu thân, Đường Bảo cùng đi với người.”
Hoa Thiên Cốt lắc đầu một cái, nàng lúc này chỉ muốn yên tĩnh một mình.
Hoa Thiên Cốt một mình một người đi, buổi tốt ở Trường Lưu Sơn đặc biệt yên lặng, yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng bước chân của chính mình.
Ở bên ngoài lang thang khoảng một canh giờ, tâm tình vừa mới tốt lên một chút Hoa Thiên Cốt đang định tính toán trở về, thì phát hiện mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thien-cot-chi-hoa-man-lau-nghenh-sat-thien-mach/197729/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.