Hoa Mãn Lâu ôm lấy Hoa Thiên Cốt: “ Cảm tạ.” Hắn nhẹ nhàng nói.
Hoa Thiên Cốt lắc đầu: “ Ca ca, hết thảy mọi việc đều bởi vì ta mà dựng nên. Tiểu Cốt quả nhiên là điềm xấu …”
“ Tiểu Cốt là muội muội mà ta thương yêu nhất. Tất cả mọi chuyện đều có ca ca ta ở đây, biết không?” Hoa Mãn Lâu cắt đứt lời Hoa Thiên Cốt.
Nàng vẫn luôn là như vậy, tất cả mọi chuyện xảy ra dù có thế nào thì nàng vẫn luôn tự trách mình, Hoa Thiên Cốt nàng là như vậy, nên Hoa Mãn Lâu lại càng yêu thương.
Hoa Thiên Cốt dùng sức gật đầu, thanh âm có chút run rẩy: “ Ca ca.”
Hoa Thiên Cốt nàng từ trước tới nay luôn bị vận rủi triền thân, từ nhỏ đã là điềm xấu của mọi người, nhưng bây giờ nàng đã có ca ca, có tỷ tỷ, có sư phụ. Nàng không còn là nàng của trước kia, nàng không muốn mất đi những thứ đã có trong tay, phải bảo vệ những thứ đó cho tật tốt!
“ Tiểu Cốt, Bạch Tử Họa đang ở nơi nào?” Nếu đã thu thập đủ thập phương thần khí, Hoa Mãn Lâu sẽ lập tức giải độc cho mọi người, không thể chậm trễ thêm một giây phút nào nữa.
“ Sư phụ ở Hoa Đảo.” Hoa Đảo là nơi mà chỉ có Hoa Mãn Lâu, Sát Thiên Mạch và Hoa Thiên Cốt ba người biết.
“ Tiểu Cốt tự ý chủ trương đưa sư phụ lên Hoa Đảo.” Hoa Thiên Cốt có chút áy náy nhìn Hoa Mãn Lâu.
Hoa Mãn Lâu xoay người nhẹ nhàng ôm lấy Sát Thiên Mạch: “ Tiểu Cốt, đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thien-cot-chi-hoa-man-lau-nghenh-sat-thien-mach/1349055/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.