Đêm khuya dần, Hoa Mãn Lâu đứng dậy ra chiều muốn ly khai, hắn đã hứa với Hoa Thiên Cốt là sáng sớm hôm sau sẽ trở về Mao Sơn.
Sát Thiên Mạch cũng tùy theo ý của Hoa Mãn Lâu cùng nhau đứng lên.
“ Ta cùng đi với ngươi.” Nhớ tới gương mặt bánh bao đáng yêu của Hoa Thiên Cốt, tâm trạng của Sát Thiên Mạch cũng tốt lên rất nhiều.
Khóe miệng Hoa Mãn Lâu giật … giật giật, cũng không có cự tuyệt, không biết tại sao khi hắn nghe Sát Thiên Mạch nói muốn đi cùng hắn, trong lòng lại có một tia kinh hỉ mà chính hắn cũng không phát hiện ra.
Hắn đưa tay tạo mây, quay đầu nhìn Sát Thiên Mạch một chút, ý bảo hắn bắt đầu chuyến đi.
Sát Thiên Mạch lại tươi cười : “ Hoa Thất Đồng, ngươi nói xem là cưỡi mây của ngươi thoải mái hơn hay cưỡi phượng hoàng lửa của ta thoải mái hơn?”
“ Đương nhiên là cưỡi phượng hoàng lửa của ngươi thoải mái hơn.”
“ Vậy ngươi thấy dung mạo ta đẹp hơn hay tốc độ của phượng hoàng lửa nhanh hơn?” Sát Thiên Mạch nhếch miệng lên, nhìn đám mây Hoa Mãn Lâu vừa tạo hỏi.
Hoa Mãn Lâu hơi bất đắc dĩ cười cười, người có thể đem những vấn đề không liên quan tới nhau đạt chung một chỗ như thế này chắc cũng chỉ có mỗi vị Ma Quân đang đứng trước mắt hắn mà thôi.
“ Tự nhiên là dung mạo của ngươi đẹp hơn.”
Mắt đẹp của Sát Thiên Mạch cong thành vầng trăng khuyết, nhẹ nhàng liếc mắt với Hoa Mãn Lâu : “ Hoa Thất Đồng, theo ta thấy những lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thien-cot-chi-hoa-man-lau-nghenh-sat-thien-mach/1349040/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.