Khi trở lại Mao Sơn, trước kia Hoa Thiên Cốt có nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ coa một ngày bản thân dùng tư thái như tiên nhân hạ phàm trực tiếp phi từ trên không trung xuống. Đại điện to lớn vang lên mười hai hồi chuông liên tiếp, Hoa Thiên Cốt từ trên cao nhìn xuống, hơn một nghìn danh đệ tử đang quỳ trước cửa Cửu Tiêu Vạn Phúc cung, liền hoảng sợ không nhịn được mà nhũn cả chân sút ngã từ trên thân kiếm xuống, giá, đây là đang dàn trận đánh nhau sao?
Ở một bên Hoa Mãn Lâu giúp đỡ Hoa Thiên Cốt đứng thẳng dậy, không nghĩ tới đệ tử của Mao Sơn đang lịch lãm bên ngoài lại nhiều như vậy, đã chết mất một trăm ba mươi mốt nhân mạng đều là nòng cốt Mao Sơn. Tuy hiện giờ, người của Mao Sơn còn không ít, nhưng chung quy vẫn là ngoại cường nội hư.
Tiếng chuông dứt, thình lình bốn phía nhất thời vang lên đồng thanh : “ Cung nghênh chưởng môn hồi sơn.” , âm thanh như sét đánh vang dền, may mà có Hoa Mãn Lâu đỡ, nếu không chắc chắn Hoa Thiên Cốt sẽ vì kinh hãi qua độ mà nhũn chân rơi thẳng từ trên thân kiếm xuống dưới.
Có lẽ cho rằng Hoa Thiên Cốt là người xứng đáng nhất để đảm nhiệm chức vụ chưởng môn lúc này, nên đại điển tiếp nhận chức vụ tiến hành rất thuận lợi.
Một phen hú hồn hú vía đã qua, lúc này trời đã tối.
Hoa Thiên Cốt trở lại bên trong phòng thở dài một hơi, ngày hôm nay thật khiến nàng khẩn trương muốn chết, trong một nghi thức trọng yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thien-cot-chi-hoa-man-lau-nghenh-sat-thien-mach/1349038/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.