Chương trước
Chương sau
Mọi người trong tiên giới không dễ dàng gì bỏ qua cho Thiên Tầm, nàng đối với bọn họ mà nói chính là một tai họa ngầm, không trừ bỏ sau này sẽ có họa! Bạch Tử Họa che chở thì sao, chưởng môn của Trường Lưu chẳng lẽ là có thể vì một đồ đệ mà ruồng bỏ tất cả mọi người trong thiên hạ sao!

Bên ngoài kết giới Vân sơn, các vị tiên đều đứng bên ngoài không chịu rời đi, Ma Nghiêm cùng Sênh Tiêu Mặc tiến đến khuyên bảo Bạch Tử Họa.

Ma Nghiêm nói: “Tử Họa, ngươi không thể cứ như vậy thiên giữ lại Thiên Tầm, đối với mấy người bên ngoài ngươi tính nói chuyện như thế nào, ngươi là người đứng đầu tiên giới, ngươi làm như vậy mọi người không phục mọi chuyện rất không ổn a.”

“Vậy ý của sư huynh là bảo ta đem Thiên Tầm giao cho những người bên ngoài đó, không quan tâm nàng, tùy nàng chết sống?”

“Ta biết, Thiên Tầm đem yêu thần lực của nàng để cứu ngươi, nhưng mà ngươi bị thương như vậy không phải đều là nàng gây ra sao, nhiều lắm tính cái tốt bù trừ cho cái khuyết điểm mà thôi. Ngươi che chở nàng như vậy, sẽ không phải là đối với nàng có tâm tư gì khác chứ? Tất cả những chuyện này không phải là hành vi mà một người tu tiên nên làm…”

“Sư huynh không cần nhiều lời, bên ngoài những người đó muốn giết Thiên Tầm tát cả đều vì yêu thần lực ở trên người nàng.

Nhưng hôm nay yêu thần lực là ở trên người ta, chẳng lẽ muốn ta đem một đứa nhỏ vô tội làm một người thế tội hay sao, đó mới là hành vi mà người tu tiên không nên làm.

Lúc này ta liền đi nói rõ cho mọi người, yêu thần lực ở trên người ta, bọ họ muốn thì cứ việc giết ta.”

Ma Nghiêm cùng Sênh Tiêu Mặc nghe Bạch Tử Họa cố chấp nói như vậy, vội hỏi: “Ai ngươi đừng vội nha, chúng ta lại đi khuyên nhủ mọi người, hoặc là ngươi ở trước mặt mọi người làm ra vẻ, trừng phạt Tiểu Cốt một chút, truyện trừng phạt ngươi chỉ cần làm qua loa thôi…”

Muốn mói cho mọi người biết yêu thần lực được Thiên Tầm đưa qua người Bạch Tử Họa, một người ngốc cũng hiểu được. Đây là muốn thông báo với tất cả mọi người trong thiên hạ đều biết chưởng môn Trường Lưu thu nhận đồ đệ chỉ để bồi dưỡng tình nhân cho bản thân hay sao?

Huống hồ chuyện Bạch Tử Họa bị hủy dung chỉ có Ma Nghiêm cùng Sênh Tiêu Mặc biết, nếu chuyện này bị lộ ra, mặt mũi mọi người trong Trường Lưu không phải là mất sạch sao.

“Không có khả năng, Thiên Tầm nàng không có làm sai chuyện gì, ta sẽ không để nàng lại bị tổn thương, chỉ cần ta còn sống một ngày, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện tổn thương nàng dù chỉ là một chút.”

Lời nói của Bạch Tử Họa trịnh trọng không một chút dao động, không nói hai lời.

Ma Nghiêm cùng Sênh Tiêu Mặc bất đắc dĩ đành phải rời đi, lời đối thoại của ba người bọn họ, Thiên Tầm nghe rõ ràng không sót một chữ, trong lòng lại cẩm động, lại áy náy, bản thân sao có thể tổn hại danh dự của sư phụ? Chỉ cần biết trong lòng hắn có nàng là nàng đã rất thỏa mãn.

Hiện tại bản thân nếu tiếp tục ở lại Vân Sơn, sư phụ tuyệt đối không chịu đem bản thân giao ra, trước sự áp bức của mọi người mọi, chẳng lẽ sư phụ thật sự muốn vì bản thân mà đối địch với mọi người trong thiên hạ sao? Nếu thật sự như vậy đối với sư phụ không tốt.

Lập tức Thiên Tầm một mình lặng lẽ rời đi, giống như chưa bao giờ tới, không lưu lại một chút dấu vết.

Bạch Tử Họa phát hiện không thấy Thiên Tầm, biết nàng là không nghĩ liên lụy bản thân, một mình trở về minh giới, cũng tốt, mọi người nghĩ là nàng còn ở Vân Sơn, như vậy cũng là an toàn. Chờ hắn nghĩ biện pháp bình ổn việc này, lại đi tìm nàng.

Thiên Tầm về địa cung, gặp Ám Chấp cùng Quỷ Si cũng an toàn, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Mọi người muốn giết chỉ có một mình nàng mà thôi.

Quỷ Si thấy nàng trở về, bắt lấy tay nàng, hung tợn nói: “Nữ nhân ngu ngốc, về sau không cần một mình làm anh hùng, chẳng lẽ ngươi coi vương vị phụ vương truyền cho ngươi là để ngươi vui đùa sao, ngươi mà chết, địa phủ lớn như vậy ai sẽ quản?”

“Ta chết ngươi không là hẳn là vui lắm sao? Ngươi có thể làm quỷ vương .”

Thiên Tầm nghĩ đến hắn trước mặt nhiều người như vậy mắng nàng bản thân đã lớn như vậy liền chán nản, nàng không tìm hắn tính sổ, hắn còn lại còn đối với nàng rống lên, nàng thật sự là một tỷ tỷ hiền quá sao?

“Ngươi…” Quỷ Si tức giận không nói nên.

Ám Chấp khuyên giải: “Công chúa không dễ dàng trở lại, vương tử vẫn là để công chúa nghỉ ngơi đã, không cần lại tức giận với công chúa, chuyện tiếp theo là, chúng ta còn phải toàn lực ứng phó, hiện tại cũng không phải là thời điểm tức giận.”

Quỷ Si căm giận buông tay, Thiên Tầm xoa đầu hắn một cái quay đầu trở về phòng.

Hiện tại trong lòng Thiên Tầm không hoàn toàn trống rỗng nữa, điều giúc nàng có thể chống đỡ, Bạch Tử Họa không chết, mà trong lòng hắn rõ ràng là có nàng ! những chuyện khác đều không quan trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.