🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đả tự: Đau Đầu - Thủy Hỏa Thần - Kiếm Giới

Sáng sớm một ngày 1 tháng sau. Hòa Thân vừa dậy thì được Doãn Kế Thiện mời đến nha môn tổng đốc. Thì ra tin từ Bắc Kinh truyền đến rằng: ngày 13 tháng 10 hoàng đế Càn Long sẽ đến Nam Kinh thị sát. Nay chi còn lại chưa đến hai tháng, thời gian cấp bách. Doãn Kế Thiện muốn tìm hắn để thảo luận chuyện tiếp giá như thế nào.

Ngoại thành Nam Kinh có một đoạn đã bị hư hỏng, nay cần phải lập tức tu bổ ngay, miếu Phu tử bên sông Tần Hoài cũng cần phải tu bổ, ngoài ra hành cung của Khang Hy Gia thánh tổ cũng phải trùng tu. Vận chuyển sông ngòi cần khai thông, con đường từ Dương Châu đến Nam Kinh cũng phải mở rộng, hai bên đường phố lớn nhỏ trong thành Nam Kinh cũng phải trang trí thêm...

Doãn Kế Thiện chưa nói xong Hòa Thân đã hiểu: “ Tên Doãn Kế Thiện này đang muốn moi tiền, số tiền lần trước kiếm được từ vụ làm ăn giữa Hòa Thân và Henry, ngoài việc sau khi bản thân hắn âm thầm lưu lại 80 lạng ra. 130 vạn lượng còn lại đều nộp vào kho lương Giang Nam. Tên Doãn Kế Thiện này lần đầu nếm được vị ngọt, nên càng khẳng định niềm tin rằng Hòa Thân là tên dễ sinh tiền.

Lần này hoàng thượng đã có minh chiếu, lần đi tuần thị Giang Nam này quan viên các địa phương không ai được sách nhiễu nhân dân, ai vi phạm bị xử lý nghiêm minh. Thế nhưng có một số quan viên mượn cớ hoàng thượng tuần thị, giở muôn vàn kế để bóc lột dân chúng, nhưng Doãn Kế Thiện không muốn làm thế. Lần trước Hòa Thân tùy tiện tìm người Tây, động vành môi có nửa tháng, trở tay đã kiếm được hơn 100 vạn lạng bạc. Thế nên lần này ông ta muốn Hòa Thân nghĩ cách, xem xem có thể kiếm được chút bạc ở đâu không.

Ra khỏi cửa lớn phủ tổng đốc. trong lòng Hòa Thân mắng lớn: “ Đây là thị sát dân tình gì chứ. Chính ra là đang uống máu dân chúng, ăn thịt bách tính. Hoằng Lịch à Hoằng Lịch, người*** ãn thơm uống cay. Đừng thấy Đại Thanh đệ nhất thiên hạ của tiểu tử ngươi, nhưng ngươi nằm mơ cũng không nghĩ con trai ngươi cháu trai ngươi từng người bạc nhược, sau cùng lại biến Đại Thanh thành nơi đi vệ sinh cho bọn người ngoại quốc. Bọn con cháu ngu ngốc của ngươi khiến người ta chê cười không nói. Còn khiến cho bao nhiêu người Trung Quốc đen đủi theo, ta không tin thế. ta là thay thế toàn thể người Trung Quốc ở triều Thanh này dạy cho tiểu tử ngươi..”

Hòa Thân vừa nghĩ lung tùng vừa nhớ đến nhiệm vụ mà Doãn Kế Thiện giao cho hắn. chuyện này không thể không làm nếu không thì sẽ đắc tội với tổng đốc Lưỡng Giang, mồm ông ta vẫn nói là Hòa Thân hãy về đi. thế còn nói chuyện đại sự gì chứ? Dù nói là thế. nhưng mọi chuyện muốn làm mà không có mấy trăm vạn thì cũng miễn bàn.

“Lão gia. Từ sáng sớm đến giờ chưa thấy ngài ăn gì. Bên kia có một quán cơm rất sạch sẽ, hay là ngài qua đó ăn chút gì” Lưu Toàn theo sau hỏi.

Lưu Toàn vừa nhắc đến mới khiến Hòa Thân thấy bụng qủa thực là đói rồi. Thế nên cùng Lưu Toàn vào quán cơm kia gọi mấy món ăn và một vò rượu, vừa nghĩ đến chuyện sao kiếm được bạc vừa chậm rãi uống rượu. Vừa uống chưa được mấy cốc. thì bên ngoài đi vào hai người, vừa vào đã nói với chủ quầy: “ Có phòng đơn không? Có rượu ngon đồ ăn ngon mau mang lên”

“Có...có” Chủ quầy mau mắn đi sắp xếp rồi gọi tiểu nhị đi phục vụ.

Hòa Thân mau chóng đưa mắt đánh giá. Một tên mặt đầy vẻ gian trá, tên còn lại là gã trung niên nhìn đầy vẻ gian tặc. Hắn ngay lập tức thấy rằng hai tên này chắc chắn không làm được chuyện gì tử tế. Nên đánh mắt ra hiệu với Lưu Toàn. Lưu Toàn ngay lập tức đi theo, tiện tay đút tiền vào tay tiểu nhị của tiệm sau đó nhận rượu thịt trong tay tiểu nhị, vắt thêm chiếc khăn lên vai, đi vào phòng đơn kia của bọn chúng.

Lưu Toàn chốc lại đi vào rót rượu chốc lại đi vào thêm trà. không đến thời gian một bữa cơm đã quay lại, ghé tai Hòa Thân nói: “Lão gia. Bọn họ rất cơ mật, tiểu nhân cố gắng hết sức để nghe nhưng chi nghe thấy một gã nói ‘Chiều nay cứ đi nha môn tri phủ cáo quan. nếu..nếu Hòa đại nhân không chuẩn... tối nay chúng ta sẽ ra tay... ’ những lời khác tiểu nhân nghe không rõ.”

Hòa Thân vừa nghe rằng trong chuyện này có liên quan đến mình, lại nghe thêm câu “tối nay ra tay” đột nhiên ngạc nhiên: nói không chừng tối nay còn xảy ra án mạng, thế nên vội vàng thanh toán tiền rồi cùng Lưu Toàn vội vã quay về nha môn.

Từ khi Hòa Thân nhậm chức tri phủ Nam Kinh, được sự ủng hộ của Doãn Kế Thiện, thì những chuyện báo án đều giao cho Vương Kế Thừa hiện đang ở nhà để tham vấn. Cái lão Vương Kế Thừa vốn dĩ nên hỏi tội. Nhưng Doãn Kế Thiện nay không quan tâm gì lão, lão lại giúp Hòa Thân chuyện trong nha môn tri phủ, thuận tiện tìm cơ hội móc ít bạc. Thế nên bắt đầu vui vẻ làm trợ thủ cho Hòa Thân, nghe lệnh của Hòa Thân.

Vừa đến nha môn tri phủ Hòa Thân liền dặn dò Lưu Toàn: “ Nếu hôm nay có người đến nha môn đánh trống kêu trạng, thì đừng để Vương Kế Thừa thăng đường, ta đích thân xử lý vụ án này” sau đó liền về phòng phân tích cẩn thận chuyện này.

Qủa nhiên, sau khi ăn cơm trưa. Hòa Thân còn chưa kịp ngủ trưa thì nghe thấy tiếng tùng tùng trống vang, thế nên hắn lập tức truyền: “ Thăng đường”

Xem ra đây là lần đầu tiên Hòa Thân thăng đường vấn an kể từ khi hắn đến nhậm chức tri phủ Giang Nam. Hai bên là nha dịch tay cầm gậy thủy hỏa, dưới công đường nguyên cáo đang quỳ nghiêm chỉnh, trong đại đường uy nghiêm này hắn là hoàng thượng, chính là vương pháp, hèn chi mà ai làm quan cũng bằng lòng thăng đường thẩm án. Cảm giác này thật là “cool”

Hòa Thân sớm đã nghe một câu truyền ngôn trong chốn quan trường, chính là làm quan “ chi cần thăng đường một vụ án lập tức có thể không lo ăn không lo mặc” cho nên đừng nói các quan lại các cấp mà hình bộ đường đường Bắc Kinh còn lo không ai kiện tụng? Tuy nhiên Hòa Thân không muốn giống bọn quan bẩn thỉu kia “ đầu đội mũ ô sa. nhưng lại ăn bị cáo nguyến cáo” hắn muốn triệt để điều tra vụ án này cho rõ ràng, sau đó sẽ làm một thanh thiên đại lão gia.

Hòa Thân vừa ngồi xuống ghế, thì đã nhận ra tên đến cáo trạng kia chính là tên lão đầu gầy gầy mặt đầy vẻ gian ác mà lúc sáng ăn cơm hắn gặp, thế nên hắn không tò thái độ gì mà nhận bản cáo trạng do nguyên cáo đưa qua, vừa xem vừa nghe lão đầu nói: “ Tri phủ đại lão gia. Tiểu dân Lục Quý Chiêu muốn tố cáo ông chủ Tô Cảnh Thiện của xưởng dệt Tô Gia trong thành, chỉ vì tiểu nhân mở ra “nạp tài tiền trang” ở Nam Kinh này, tháng 6 năm nay cho Tô Cảnh Thiện vay 8 vạn lượng bạc. Hạn là 4 tháng chẵn, để ông ta trang bị thêm máy dệt. mua nguyên liệu, tăng thêm người. Hôm qua đã đến thời hạn 4 tháng, tiểu nhân đến nhà ông ta đòi tiền, ai biết ông ta nói là lúc này là lúc cần dùng tiền, rõ ràng là muốn đoạt tiền, ai cũng đều biết, tiểu nhân làm kinh doanh lợi nhỏ. Sao có thể cho ông ta gia hạn vay, nếu không những người gửi tiền vào đến cửa đòi tiền, tiểu nhân lấy tiền nào trả cho người ta. Thế không phải là đòi mạng của tiểu nhân hay sao? Huống hồ lúc vay tiền đã có văn tự giấy tờ, kì hạn và tiền lãi đều viết rất rõ ràng, xin thanh thiên đại lão gia thay tiểu nhân làm chủ. Bắt tên gian thương kia lập tức đem món tiền kia cùng lãi trả cho tiểu nhân” Nói xong nhìn Hòa Thân rất khẩn thiết.

Hòa Thân vừa nghe xong đã hiểu rõ. Sáng nay ngươi đi cáo trạng không thành thì tối nay sẽ thuê sát thủ ra tay. Theo quan lệ phàm là thăng đường vấn án thì nên cho nguyên bị cáo đối chất tại công đường nhưng Hòa Thân thấy Lục Quý Chiêu có vẻ gian ác, nên không muốn lãng phí thời gian làm gì. Dứt khoát thả hắn ra để hắn lơi là cảnh giác, dễ bề bộc lộ. Đến lúc đó thì chân tướng đã rõ ràng.

Hòa Thân đã có kế trong lòng nên nói: “ Nay là mùa tơ tằm. Bông, bên xưởng dệt cần tiền để mua nguyên liệu, tăng thêm người, cũng là thời khắc mấu chốt cần dùng đến tiền, mặc dù khi mượn có định thời hạn. nhưng làm ăn cũng không nên chỉ vì kiếm tiền nên nể đạo nghĩa, nay ngươi gia hạn một thời gian, sau này ông ta nhất định rất biết ơn người, như thế kinh doanh không phải ngày càng tốt hay sao? Ông chủ Lục nghe một câu của ta hãy gia hạn cho Tô Cảnh Thiện mấy ngày đi. Đến lúc đó bản quan sẽ thay ngươi làm chủ. Nhất định bắt oong ta trả thêm tiền lãi cho ngươi”

Lục Quỷ Chiêu nghe kiểu đoạn án như thế này. Ngay lập tức nói lớn: “ Tiểu nhân không đọc nhiều sách không hiểu đạo lý đại nhân nói. Chỉ biết đạo dường gia hồ khẩu. cho nên xin đại nhân hãy gọi Tô Cảnh Thiện kia lên công đường, bắt hắn phải trả tiền ngay tại đây cho tiểu nhân”

“Nếu đã thế. thì hãy để cho bản quan điều tra xem đã. bãi đường” Hòa Thân gằn giọng nói.

Lục Quỷ Chiêu mặc dù trong lòng uất ức nhưng hắn sao dám làm mặt với tri phủ đại nhân sau khi than mấy tiếng “oan uổng” cũng thở phì phì lui ra.

Hòa Thân nghĩ: “ Tối nay đợi ta tóm được cái gậy của ngươi, ta xem ngươi còn tỏ thái độ gì được” Thế nên gọi Lưu Toàn lại ra lệnh: “ Gọi Lương Kiện và Thôi Minh trong đám cận binh đến đây cho ta”

Lưu Toàn đáp một tiếng. Không lâu sau dẫn hai người kia qua, hai người kia được chọn từ trong 20 người mà Lưu Toàn chọn ra để chỉ huy đội. Toàn là người tinh anh nhanh nhẹn.

“Lương Kiện, ngươi dẫn theo hai người lập tức đi theo tên Lục Quý Chiêu bên “nạp tài tiền trang”, đừng rút dây động rừng, nhưng cũng đừng khiến hắn chạy mất” Hòa Thân ra lệnh “ Lúc nào ta ra lệnh bắt người, các ngươi ngay lập tức bắt cho ta”

“Vâng” Lương Kiện đáp một tiếng rồi đi ra.

“Thôi Minh, ngươi dẫn số người còn lại tập trung, không ai được ra ngoài, tối nay cùng ta đi bắt người” Hòa Thân ra lệnh.

“Vâng” Thôi Minh đáp

“Lưu Toàn, ngươi ngay lập tức đến nha môn tổng đốc đi tìm Mã Thiên Tông quản lý vũ xa. Cho ta mượn 10 cây súng kíp càng nhanh càng tốt”

Huyết Tu La

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.