Hòa Thân vừa thấy mặt mày A Quế kia không đạt mục đích vẫn chưa bỏ qua, liền biết nếu tiếp tục cùng hắn dây dưa cũng là phí công vô ích, không bằng làm loạn một trận, vì thế liền xoay người hướng về phía Lưu Toàn nói: “Lưu Toàn, Quế Trung Đường muốn bố trí đưa tất cả thân binh ở đây đến Bắc Kinh, sau này phòng ngự Chiêm viện sẽ do binh lục doanh của Huệ Quân Môn mang đến -- vậy ngươi mau gọi bọn họ đến ngoài cửa tập hợp đi! Nhớ kỹ, đây là mệnh lệnh của Quế Trung Đường, không được thiếu một ai!”
Lưu Toàn đương nhiên hiểu được ý tứ của Hòa Thân, nghe xong lời của Hòa Thân bèn vòng tay tuân mệnh, căn bản là không có vẻ không tình nguyện, trả lời Hòa Thân một tiếng rồi đi ra ngoài truyền lệnh.
A Quế và Huệ Hùng không ngờ Hòa Thân sẽ thuận tình như vậy, lí ra đây cũng là gạt bỏ vây cánh của Hòa Thân, sao có thể dễ dàng đồng ý như thế? Vì thế hai người bọn họ cũng ngây người ra: đều nói Hòa Thân nuôi mấy trăm thân binh ở trong thành Nam Kinh chuyên chế bạo ngược, dường như có dụng tâm kín đáo khác, bây giờ dường như không đúng! -- Mặc cho hai người bọn hắn đều là lão soái đã có hơn hai mươi năm nam chinh bắc chiến ở chiến trường, nhưng không thấy ở phương diện này có một chút sơ hở nào!
Lúc này chợt nghe thấy Lưu Toàn trong đại viện bắt đầu gõ chiêng, vừa gõ vừa lớn tiếng hô: “Mọi người chú ý! binh lính ở Chiêm viện canh gác, đi tuần, thủ kho, đào phân đều nghe cho rõ, bây giờ Hòa đại nhân có lệnh, tất cả các ngươi đến phía trước đại sảnh tập hợp! Mọi người nhanh lên, có tin tức tốt muốn nói cho các ngươi! Nhớ kỹ, không được thiếu một ai... Mọi người mau tới, Hòa đại nhân đang chờ! -- Quân lệnh như núi đổ, bình thường dạy các ngươi như thế nào?”
A Quế vừa nghe đây là tập hợp hiệu lệnh gì, còn quân lệnh như núi đổ nữa? Huệ Hùng cũng buồn bực, nghe Lưu Toàn bộ dáng hô thiên gọi địa không giống như đang tập hợp quân đội, thật giống như đang làm xiếc!
“Mọi người nhanh lên! -- Bình thường huấn luyện các ngươi như thế nào? Chiêng tập hợp đã gõ nửa ngày, mà sao động tác vẫn lề mề như thế, còn chậm chạp hơn cả đại cô nương lên kiệu!” Hét đến cuối cùng Lưu Toàn đã bắt đầu ở ngoài cửa chửi chó chửi má.
Hòa Thân vừa nghe Lưu Toàn bên ngoài gào thét liền biết tiểu tử này đã hoàn toàn hiểu được ý tứ của hắn, nhìn thấy từ các góc của chiêm viện các”Thân binh” lục tục đi tới, trong lòng hắn cũng đã hoàn toàn nhẹ nhõm.
Ước chừng qua một bữa cơm, Lưu Toàn mới tập hợp xong những người đó, hắn để cho mọi người ở bên ngoài đứng quy củ xong, sau đó mới tiến vào bẩm báo với Hòa Thân: “Hòa đại nhân, tại hạ đã tập hợp xong tất cả thân binh coi giữ Chiêm viện, mời Hòa đại nhân phát biểu! Nhưng... nhưng vẫn là có mấy người phân công đun nước trong nhà bếp lớn không tới! -- Đây là tại hạ thất trách, bình thường quân quy quân kỷ chấp hành không nghiêm khắc, công tác tư tưởng chính trị cũng không làm tốt! Mong Hòa đại nhân yên tâm, tôi đi gọi bọn hầu kia đến!”
Hòa Thân trong lòng cười thầm, nhưng trong miệng lại lớn tiếng quát: “Ta không phải nói cho ngươi sao, không được thiếu một người! -- Mau đi, kêu bọn họ đến đây, nếu không đến ta sẽ theo quân pháp mà làm!”
A Quế vừa thấy đây là binh lính cái con mẹ gì, còn quân quy quân kỷ gì đâu? Nếu thật sự mang bọn rách nát này đến nha môn thống lĩnh bộ quân Bắc Kinh hoặc là Tây Sơn Duệ Kiện Doanh để phụ trách phòng ngự thành Bắc Kinh, không phải là thiên đại chê cười sao? – Trước khi rời kinh, Lưu Dung còn nói Hòa Thân nuôi đám binh này đang có ý gây rối, bây giờ xem ra lời nói này thật là vô căn cứ ; nếu đám người này dám tạo phản, cũng không nhọc đến đại quân triều đình, A Quế ta chỉ cần mang hai mươi mấy thân binh đến đây, thời gian một bữa cơm cũng có thể thu dọn sạch bọn họ!
Hòa Thân vừa thấy bộ dáng vui vẻ của A Quế liền cười nói: “Quế Trung Đường, bây giờ bọn họ đã tập hợp xong, vậy mời Trung Đường đại nhân nói vài câu với bọn họ!” Nói xong, Hòa Thân cùng A Quế và Huệ Hùng từ trong đại sảnh đi ra.
“Hay là Hòa đại nhân nói trước đôi câu đi, ta không nói nữa --” A Quế cười nói.
“Vậy Huệ Quân Môn nói vài câu!” Hòa Thân khách khí nói với Huệ Hùng.
“Không được, không được... Hòa đại nhân nói với bọn họ đi!” Huệ Hùng lùi về phía sau cười chắp tay nói với Hòa Thân.
Hòa Thân giả bộ không nề hà đến phía trước đám người này, đầu tiên là có vẻ vừa lòng ho khan một tiếng, sau đó lớn tiếng nói: “Các huynh đệ, mọi người yên lặng một chút, ta nói cho mọi người một tin tức tốt: Hôm nay các ngươi sẽ vào kinh, sau này các ngươi chính là những người dưới chân thiên tử! -- mọi người có đồng ý không?”
“Đồng ý!”
“Rất muốn! -- Chúng tôi ước gì đến Bắc Kinh được mở mắt!”
“Xin hỏi Hòa đại nhân, chúng tôi khi nào thì lên đường?”
Hòa Thân vừa nói xong, liền thấy một trận hoan hô của đám binh lính này, có mấy người còn cố giơ tay lên, ai cũng vui vẻ rạng rỡ, bắt đầu đắc ý vênh váo.
Hòa Thân khoát tay làm cho mọi người yên tĩnh lại, rồi nói tiếp: “—Khi mọi người vừa tới Chiêm viện làm người hầu còn có một số người oán giận nói ở chỗ ta làm người hầu uất ức, không có tiền đồ, cũng không có ngày ngẩng đầu! Bây giờ chính là Quế Trung Đường cho các ngươi một cơ hội tốt, lần này Quế Trung Đường muốn đưa tất cả các ngươi đến Bắc Kinh, hoặc là bố trí đến nha môn thống lĩnh bộ quân, thuộc về Cửu Môn Đề Đốc quản chế; hoặc là điều đến Tây Sơn Duệ Kiện Doanh phụ trách toàn bộ phòng ngự của kinh sư, đây thật là chuyện vô cùng tốt đẹp! Vài năm nữa có thể làm đến thị vệ tam đẳng; có vài người trong các ngươi không được trọng dụng, chỉ cần ở Bắc Kinh qua vài năm, vừa ra đi cũng có thể lên làm tri huyện thất phẩm...”
A Quế vừa thấy bọn người kia vốn dĩ đều là mong thăng quan phát tài mới đến nơi này, huống hồ bằng kinh nghiệm phong phú nhiều năm mang binh của hắn liếc mắt một cái có thể nhìn ra, những người này tất cả đều không chịu nổi một cú lăn lộn đầu đường, căn bản là không có một chút kiến thức cơ bản của nhà binh, đừng nói gì đến sức chiến đấu. Nếu thật sự dẫn bọn họ đến Bắc Kinh, cũng thật là đáng cười. Hắn thấy không thể để cho Hòa Thân tiếp tục nói linh tinh, vì thế sải bước đi đến trước mặt đám người,cao giọng quát: “Mọi người trật tự!”
Hòa Thân vừa thấy A Quế ra mặt, xoay người cười nói với hắn: “Sao, Quế Trung Đường bây giờ sẽ bố trí chuyện cho bọn họ đến Bắc Kinh? Tốt lắm ta dặn dò với bọn họ vài câu! -- Các huynh đệ, trên đường vào kinh các ngươi phải nghe Quế quân môn chỉ huy, ngàn dặm xa xôi, chúng ta ai cũng không được giở trò, nếu ai trái với quân lệnh, Quế Trung Đường sẽ không buông tha!”
A Quế cười nói: “Hòa đại nhân nói cũng quá huyễn hoặc, cái gì mà vài năm nữa là là đến thị vệ tam đẳng, nào có chuyện tốt như vậy! Hay là ta nói cho bọn họ đi --” vì thế bèn nói với những người này: “Vừa rồi Hòa đại nhân nói chính là ý tưởng bước đầu của bản Trung Đường, bố trí cụ thể phải đợi sau khi có thỉnh chỉ của Hoàng Thượng mới có thể thi hành, hôm nay ta chỉ là nói cho mọi người có khả năng này, cụ thể khi nào thì... Hòa đại nhân sẽ thông báo cho mọi người biết!”
Những người này vừa nghe hóa ra là lừa dối, nhất thời liền tức giận, đội ngũ cũng không chỉnh tề như vừa rồi, lưng cũng không thẳng như lúc trước nữa, còn có vài người to gan bắt đầu nhỏ giọng oán giận.
Thật ra những người này căn bản không phải là binh lính chính thức của Hòa Thân, mà là mấy trăm tên tân binh Lưu Toàn gần đây mới chiêu mộ tới, được huấn luyện không bao lâu, trong đó rất nhiều người lăn lộn ở đầu đường xó chợ. Mấy ngày hôm trước Hòa Thân nói tình thế nguy cấp, Lưu Toàn mới đem bọn họ chuẩn bị võ trang, bố trí toàn bộ đến ngóc ngách của Chiêm viện canh gác, để phòng vạn nhất; mà đội quân chính thức kia bây giờ tất cả đều súng vác vai, đạn lên nòng mai phục ttrong chỗ tối, đó là để dành đến thời điểm cuối cùng, Hòa Thân ra lệnh một tiếng có thể ra đòn liều mạng với A Quế. Vừa rồi Hòa Thân để cho Lưu Toàn tập hợp người, Lưu Toàn liền hiểu được tâm tư của Hòa Thân, nếu không phải có mấy trăm người đảm đương “Quân dự bị”, Lưu Toàn có thể giao đội quân mà hắn khổ tâm kinh doanh một thời gian dài như vậy cho A Quế bài bố.
Hòa Thân vừa thấy A Quế đã không đáp lời sau, vì thế đã nghĩ để cho hắn làm trò cười cho thiên hạ, tiến lên cười nói: “Nói như vậy, Quế Trung Đường không chịu làm cho binh lục doanh Nam Kinh đến phụ trách phòng ngự Chiêm viện này của ta?”
A Quế ngượng ngùng nói: “Đương nhiên là nên, nhưng...”
Đang lúc A Quế nghĩ ngợi, làm thế nào chấm dứt chuyện này, chợt nghe thấy ngoài cửa lớn truyền đến một tiếng vó ngựa dồn dập, Ngay sau đó chỉ thấy mười mấy thị vệ đại nội mặc hoàng mã quái chạy vào.
Mọi người ai cũng không biết đám thị vệ này là từ đâu tới, cũng không biết tới làm gì, vì thế tất cả đều ngây ngẩn cả người, nhìn kỹ phía sau thị vệ thật đúng là đến một thị vệ tam đẳng chân chính của cung Càn Thanh.
“ Hoàng Thượng phái người tới đón chúng ta!”
“Ngươi xem người ta thật là uy phong!”
“-- chúng ta đến Bắc Kinh nhất định sẽ làm tốt, nói không chừng cũng có thể mặc hoàng mã quái!”
Vài tên lính mới đến trong viện vừa nhìn quả thực đã đến mấy người ra hình ra dạng, vì thế lập tức lại hưng phấn lên; lại thêm Lưu Toàn ở bên cổ động, cảnh tượng lại càng náo nhiệt chưa từng có!
A Quế vừa nhận ra thị vệ tam đẳng kia, đó không phải là Ba Đặc Nhĩ bên người hoàng thượng sao? Hắn vừa định tiến lên hỏi thăm tình hình, chỉ thấy Ba Đặc Nhĩ sải bước đi đến trước mặt A Quế và Hòa Thân, mặt nam lưng bắc đứng vững, mặt không chút thay đổi, khẩu khí lạnh như băng cao giọng hô: “Hòa Thân, A Quế tiếp chỉ!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]