Tâm chi sở vãng [Thượng]
1: hắn thích giết người.
[vì là phiên ngoại của Tô Kỳ nên phần lớn là Kỳ tự sự a~, khi Kỳ nói thì hắn chính là Thần a~]
Chỉ khi nhìn thấy máu người chảy, hắn mới có thể lộ ra tia cười.
Mặc dù là vậy, lại không thích máu bắn tung tóe.
Cho nên, dù thích giết người thế nào, hắn đều né tránh không cho thứ dịch thể dơ bẩn đó dính lên người.
Năm mười bốn tuổi ly khai Trường Nhạc cung đi vào giang hồ, trong vòng một năm, vô số vong hồn chết dưới kiếm của người này.
Cùng người này luận võ kết cục duy nhất là trở thành thi thể, hắn từng nói qua, bại dưới tay người khác chỉ có cách chết, thế giới này không thích hợp cho người yếu sinh tồn.
Cho nên, dù đối phương tấm lòng thiện lương hay tội ác chồng chất tày trời, dù là nam nhân oai hung hay nữ nhân quyến rũ, thua người khác chỉ có một đường — tử.
Thế nhưng đôi mắt tĩnh thanh [tĩnh lặng, trong sáng] của Tô Kỳ chưa từng vì giết người vô số mà nhiễm bẩn, cũng chưa bao giờ có một tia do dự nào.
Giống như một cây roi đánh vào giữa bầu trời, Tô Kỳ chỉ dùng vẻn vẹn một năm thì dập tắt hết uy phong bệ vệ của danh môn thiên hạ, sau đó, người này tiêu thất [mất tích], một năm sau, lấy thân phận cung chủ Trường Nhạc cung xuất hiện.
Bản thân vinh hoa vô tận, dung nhan nghiêng quốc cùng quyền thế của cung chủ Trường Nhạc cung —
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-than-nguyet-tich/2973399/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.