Khói vương khắp văn phòng, Cao An Thời nhìn lên trần nhà bằng đôi mắt trống rỗng, xung quanh là đủ loại giấy tờ.
Lão vừa mới nổi cơn thịn nộ trong văn phòng, sau khi xả hết cơn giận, lão đã bình tĩnh trở lại.
“Tôi rất thích trạng thái hiện giờ của anh đấy.” Người phụ nữ mặc đầm liền thân bằng lông cừu sang trọng bước vào, khi nhận thấy mùi khói thuốc trong văn phòng thì hơi cau mày, sau đó bất cười, “Khá hơn cái điệu bộ hất mặt lên trời không xem ai ra gì trước kia nhiều.”
Đây chính là người vợ đầu tiên của Cao An Thời.
“Tôi đã mở máy lọc không khí, thông cảm chút, dù sao thì tôi cũng là một ông già sắp thất bại.” Cao An Thời bắt được cảm xúc thoáng qua của người kia, lão thở ra một luồng khói, “À phải rồi, xin lỗi vì đã khiến thằng cháu họ của cô phải vào tù, nhưng mà nó cũng chả phải người tốt gì, chắc cô cũng biết.”
“Không tồi như anh, Cao An Thời, đừng tự cho mình là một kẻ kiêu hùng, còn người khác là đồ ngu.” Người phụ nữ ngồi xuống trước mặt Cao An Thời.
Hai người nhìn nhau thật lâu trong im lặng.
Cao An Thời biết người này sẽ không giúp mình, bà ta sẽ không để bản thân dính mùi tanh tưởi. Chẳng qua bà ta chỉ đến xem thử, hoặc chính xác hơn là nói lời từ biệt với tuổi xuân ngu ngốc của mình. Chỉ vài ngày nữa thôi, Cao An Thời sẽ bị bắt. Nếu không đến để hoài niệm thì chẳng còn cơ hội nữa, bởi ngày xưa hai người họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tang-trang-thinh-tranh-ra-tu-an-qua-dang-bien-cmn-di/1136101/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.