“Thẩm Bình là người có sức tưởng tượng vô cùng lớn.” Trần Trữ Ý nhấp ngụm trà, chậm rãi nhấn mạnh, “Cực kỳ phong phú.”
“Đúng vậy, tôi biết, cậu đã nói câu này nguyên cả buổi sáng rồi đó.” Dương Xuân Hoa không còn gì để nói, “Tôi về văn phòng được chưa?”
Vừa sáng sớm Trần Trữ Ý đã tìm cô, nói là muốn bàn một vài việc riêng tư. Khi đó, Dương Xuân Hoa còn tưởng là liên quan đến Vệ Tư Bạch, bèn vội vàng chạy đến. Bởi vì ngoài Thẩm Bình thì cô là người duy nhất biết tình hình cụ thể.
Sau đó Dương Xuân Hoa mới biết không phải là chuyện này, mà là về giấc mơ của Trần Trữ Ý và Thẩm Bình. Hai người này đã dính với nhau đúng như cô nghĩ, đến nỗi nằm mơ mà cũng cùng nội dung.
Nói thật lòng, Dương Xuân Hoa là người nghiêm túc, nghe xong cô lập tức lấy lại tinh thần, tưởng mình sẽ được nghe một câu chuyện “riêng tư” nào đó. Trong mắt cô, Trần Trữ Ý đang sống khổ hạnh như một nhà tu.
Việc hai giấc mơ liên kết với nhau rất dễ khiến người ta phải nghĩ nhiều, đặc biệt là khi hai người có chuyện mờ ám với nhau, không xảy ra điều gì đó cũng rất khó tin.
Kết quả có vậy thôi?
Hai tên đàn ông quá 30 tuổi mà lại diễn vở kịch tình yêu em trốn anh đi tìm, chứ không phải một màn nóng bỏng nồng nhiệt? Dương Xuân Hoa thấy hơi thất vọng.
“Bây giờ cậu đi à?” Trần Trữ Ý hỏi, “Gần đây bên các cậu vừa mới làm xong một loạt các cảnh chính rồi, giờ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tang-trang-thinh-tranh-ra-tu-an-qua-dang-bien-cmn-di/1136083/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.