Dương Xuân Hoa vừa ngáp vừa bước vào thang máy. Sáng thứ hai đi làm đúng là uể oải, nhất là khi cô vừa mới chơi thâu đêm với bạn bè hôm qua, chỉ ngủ có năm giờ.
Thang máy chuẩn bị đóng cửa thì có người bước vào.
Dương Xuân Hoa ngước lên nhìn, ồ, Trần Trữ Ý.
Lần này Trần Trữ Ý không cầm theo đồ ăn sáng nữa, vì tổ mô hình cũng có ngày nghỉ mà.
Chờ thang máy đóng cửa rồi, Dương Xuân Hoa mới nhận ra trong này chỉ có cô và Trần Trữ Ý. Hai người đến sớm quá, bây giờ vẫn chưa đến giờ làm việc.
“Chậc…” Dương Xuân Hoa đánh giá bạn học cũ kiêm cấp trên từ đầu đến chân, “Gần đây trạng thái của cậu khá nhỉ, lúc nào cũng rạng rỡ.”
Hai người họ đứng cạnh nhau lúc này lại thành ra một sự đối lập quá rõ rệt.Trần Trữ Ý ăn mặc chỉnh tề, cả người đều tràn ngập sức sống. Vả lại, Dương Xuân Hoa không rõ có phải ảo giác của mình không, nhưng cô cứ cảm thấy sự xa cách của Trần Trữ Ý không còn rõ ràng như khi xưa nữa.
Ngược lại, Dương Xuân Hoa tóc hơi rối, thậm chí còn suýt nữa làm mất luôn chân giả vì mở party với đám bạn đêm qua. Bây giờ, trên mặt cô vẫn còn hai vành mắt đen thui: “Chuyện của ai đó giải quyết xong rồi à?”
“Chưa, nhưng sắp rồi.” Trần Trữ Ý vươn tay lên xoa vùng gáy của mình.
Hôm qua anh và Thẩm Bình gục trên sô pha, ngủ vài tiếng đồng hồ. Khi thức dậy, cả hai đều thấy khó chịu, bởi vì tư thế kia đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tang-trang-thinh-tranh-ra-tu-an-qua-dang-bien-cmn-di/1136080/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.